Sáng ngày mới, Tần Tiêu nghe âm thanh dị động bừng tỉnh. Trợn mắt xem xét thì thấy Thượng Quan Uyển Nhi đang bận việc, bàn tay nhỏ nhắn của nàng sờ nắn hạ thân của hắn, vẻ mặt xuân ý nhộn nhạo cười đầy quyến rũ.
Tần Tiêu hoảng sợ:
- Không phải chứ, giày vò cả đêm còn gì?
- Đúng... Nha!
Thượng Quan Uyển Nhi dùng bộ ngực no đủ cọ qua người của Tần Tiêu, khiến cho dục hỏa của Tần Tiêu bốc cháy và nàng tươi cười bá mị.
- Chúng ta đã rất lâu rồi không có làm buổi sáng đấy.
Tần Tiêu cảnh giác nhìn qua bàn, khá tốt không có ngọn nến, thở dài một hơi.
Thượng Quan Uyển Nhi cười rộ lên, nói:
- Lão công, ngươi sợ sao?
Tần Tiêu nghe vậy thì nghiêng người áp Thượng Quan Uyển Nhi dưới thân, bắt đầu chiến đấu kịch liệt.
...
Lúc này hai người đã mặc quần áo tử tế, Thượng Quan Uyển Nhi mặc quần áo cho hắn xong thì hắn kêu to chạy ra ngoài.
Tử Địch thức dậy sớm, đang an bày bữa sáng, nhìn thấy Tần Tiêu vẻ mặt cười xấu xa chạy đến thì nghi ngờ, nói:
- Ngươi đang làm chuyện xấu gì đó?
Tần Tiêu đem mặt Nhất Hổ:
- Đi qua chỗ khác chơi, chuyện của người lớn con nít không nên xen vào.
Tử Địch giận dữ, nhào đầu qua muốn cắn Tần Tiêu:
- Dám nói ta là con nít. Ta cắn chết ngươi!
Tần Tiêu cười ha ha tránh thoát, cầm lấy hai cái màn thầu và chạy xuống lầu:
- Ta đi làm. Hôm nay có nhiều việc.
Tử Địch nhìn thấy Tần Tiêu hốt hoảng trốn đi thì nghi ngờ, nói:
- Tại sao lạ vậy? Cũng không thấy Uyển Nhi đi ra.
Tần Tiêu đã sớm cưỡi ngựa, mang theo bọn người Hình Trường Phong chạy tới Hoàng Thành Ngự Suất Ti. Trên đường đi Hình Trường Phong tinh tế báo cáo chuyện giam giữ và tra hỏi phạm nhân trong Hoàng Thành Ngự Suất Ti.
Trong đó có công tử và kỹ nữ, văn nhân mặc khách, ước chừng có hơn trăm người, thân phận đều đã tra ra rõ ràng, đã chuyển giao cho Ngự Sử đài xử lý. Những ni cô đạo quán kia có một nửa chỉ là người tục gia trên danh nghĩa, có bất động sản tại Trường An, ruộng đồng hoặc là cửa hàng, nhập đạo tịch chỉ vì tránh thuế và lao dịch.
Trong lòng Tần Tiêu rõ ràng, nhớ rõ tình huống và cất kỹ. Đúng như Diêu Sùng cùng Tống Cảnh đã nói, trong Kim Tiên Quan quả nhiên cũng có sâu mọt như vậy tồn tại. Những người này bây giờ sẽ bị hình luật trách tội, nhưng mà trong đó có đạo sĩ và tăng nhân, nếu như không sửa luật thì đúng là gánh nặng.
Chỉ nhìn trước mắt mà nói, cục diện chính trị có chút mẫn cảm, cũng không dễ chấp hành.
Sau khi trở lại nha môn, Tần Tiêu trước hết bảo Hình Trường Phong mang theo những kẻ tù tội và những người có thân phận khác nhau nhao nhao áp giải đến Ngự Sử đài hoặc là huyện nha Trường An xử lý.
Huyện nha Trường An Huyện lệnh đã thay người, chính là thủ hạ của Trương Nhân Nguyện mang ra từ sóc phương doanh, Khâu Tỉ, kẻ này giao tình với Tần Tiêu coi như không tệ. Tần Tiêu giao cho Hình Trường Phong vài câu quan trọng, đặc biệt cường điệu không thể đề cập tới chuyện của Thái Bình công chúa, sau đó mới cho Hình Trường Phong đi ra ngoài.
Hình Trường Phong đi rồi, Tần Tiêu chuẩn bị đi tới Thân Dực Phủ, chạy đi dò xét chín cửa và hoàng cung một vòng, không ngờ lúc này có khác tới nhà thăm.
Nói như vậy thì đây là thời điểm xử lý công vụ, nha môn còn không phải nơi đãi khách. Nhưng người tới mặt mũi hơi lớn, Bắc nha Đại Đô Đốc Trình Bá Hiến, Tần Tiêu cũng phá lệ cho mời, ngồi chờ trong thư phòng.
Trình Bá Hiến tiến vào, cười tủm tỉm nhìn Tần Tiêu bái lễ:
- Đại Đô Đốc, ty chức hữu lễ! Đại Đô Đốc mấy ngày nay bận rộn, mạt tướng cũng chưa tới quý phủ bái phỏng, kính xin Đại Đô Đốc thứ tội ah!
Tần Tiêu đứng lên, đi qua cười ha hả kéo hắn ngồi xuống:
- Trình huynh đệ, chúng ta có giao tình sinh tử, không cần khách khí như thế a! Thế nào, gần đây tốt chứ? Đi tới Giang Nam. Sau khi trở về chuyện vun vặt quá nhiều, có mấy ngày này không có gặp Vạn Lôi huynh đệ. Các ngươi cùng ở Bắc nha chắc gặp thường nhỉ?
- Đúng vậy a, ha ha!
Trình Bá Hiến cười to:
- Vạn huynh đệ cả ngày mang theo lão huynh đệ đi thao luyện. Quả thực đúng là không biết mệt mỏi ah, là đàn ông vì chiến mà sinh, hắn luyện vạn kỵ quân vô cùng hung mãnh, đã có thực lực Tả vệ suất rồi.
- Ha ha! Là gia hỏa không có tiền đồ a!
Tần Tiêu không khỏi cười nói:
- Tả uy vệ cũng bỏ đi, đây chính là mười hai dã chiến quân vương bài của Đại Đường hiện tại; hắn lấy Tả vệ suất làm chuẩn nha, đây không phải đang đánh giá thấp Tả vệ suất sao?
- Ồ, Đại Đô Đốc nói lời này không đúng nha!
Trình Bá Hiến có chút cả kinh nói ra:
- Lại không bàn Đại Đô Đốc làm đại suất lúc trước nha. Quang vinh và truyền thống lưu lại, bồi dưỡng quân phong bưu hãn. Hiện tại đại suất tiền nhiệm của Tả vệ suất là Quách Tử Nghi tiểu tử kia, hắn làm rất nghiêm túc! Những ngày này hắn kéo Tả vệ suất ra khỏi Trường An huấn luyện dã ngoại, nghe nói cường độ huấn luyện hành hạ chết người nđấy. Hết lần này tới lần khác đám binh sĩ Tả vệ suất không hề tham vãn, nhao nhao dùng huấn luyện khắc khổ, dốc sức liều mạng làm vẻ vang. Còn muốn trở thành ‘Bộ đội đặc chủng’ có cao nhất vinh dự nữa. Chậc chậc, đúng là danh sư xuất cao đồ nha! Đồ đệ của Đại Đô Đốc đúng là cao minh a!
- Ah? Thì ra là như vậy! Ha ha!
Tần Tiêu cởi mở cười ha hả:
- Trách không được những ngày này ta cũng không có gặp Quách Tử Nghi tới phủ của ta ngồi, thì ra là đi huấn luyện. Không tệ. Rất tốt. Hắn đi theo chúng ta đánh trận một năm, có thể nói là chịu đựng một ít khảo nghiệm. Có chút kinh nghiệm thực chiến. Hơn nữa thời điểm ở Giang Nam cũng trải qua huấn luyện nghiêm khắc. Hiện tại luyện binh cũng không kém cỏi. Điều này cũng khó trách Vạn Lôi dồn tâm huyết huấn luyện Vạn kỵ quân. Nếu như so với Quách Tử Nghi thống lĩnh Tả vệ suất thì hắn không bằng, khó trách.
- Ân!
Trình Bá Hiến cũng mãn ý gật đầu, sau đó nói:
- Hôm nay có người ta muốn giới thiệu cho ngài biết!
Tần Tiêu liên tục gật đầu:
- Người đó là ai?
- A, người này...
Trình Bá Hiến đè thấp âm thanh, cười kỳ lạ:
- Ta cũng không muốn dẫn hắn tới quấy rầy Đại Đô Đốc, không ngờ hắn năn nỉ quá mức, ta lại không tốt tổn hại mặt mũi đồng liêu, đành phải dẫn hắn đến. Người này vừa mới đảm nhiệm Vũ lâm vệ Đại tướng quân Thường Nguyên Giai.
- Thường Nguyên Giai?
Tần Tiêu thản nhiên cười:
- Con của hắn ngày hôm qua ở Kim Tiên Quan bị ta ra sức đánh, sau đó bắt lại. Tại sao hôm nay hắn mới đi tới tìm ta? A, không nói nhiều, ngươi mời hắn vào đi.
Trình Bá Hiến cười cười, đứng dậy ôm quyền nói:
- Đại Đô Đốc công vụ bề bộn, ty chức cũng không dám quấy rầy. Ta đi gọi hắn vào, sau đó ty chức cũng muốn đi Bắc nha làm việc.
- Ân, tốt.
Tần Tiêu gật đầu:
- Mấy ngày nữa Lý Tự Nghiệp tới quý phủ của ta, ngươi và Vạn Lôi huynh đệ cùng đến uống rượu.
Trình Bá Hiến tươi cười ra ngoài, không bao lâu một nam tử giáp trụ thân thể cao lớn đi vào, quỳ một gối trước mặt Tần Tiêu:
- Ty chức Tả Vũ lâm vệ Đại tướng quân Thường Nguyên Giai, bái kiến Đại Đô Đốc!