Phong Lưu

Chương 298: Tướng công là thần tượng




Tình thế cấp bách, không thể làm gì khác hơn là lấy lý do, thơ ca cũng là linh cảm nhất thời trong lòng, chỉ có thể ngẫu nhiên mà sáng tác ra, không phải lúc nào cũng có thể làm được.

Đây chính là lý do rất chính đáng. Ngay cả Đường Nhu vốn được xưng là nữ nhân tài ba cũng phải gật đầu thừa nhận. Trước đây Đường Tiểu Đông đã từng lấy lý do này lừa bịp Lôi Mị, nàng cũng tin là thật.

Chúng nữ đều ríu rít bàn luận, đặc biệt Đường Điềm và Lý Đằng Giao là lợi hại nhất.

Tuy rằng Đường Điềm cột búi tóc biểu thị nữ nhân đã xuất giá, nhưng vẻ non nớt trên mặt vẫn chưa hết, nàng vẫn mang tâm tính bướng bỉnh, hiếu động của một tiểu nữ hài.

Hà Hiểu Nguyệt lại lặng lẽ ngồi một bên, khuôn mặt tươi cười dạt dào hạnh phúc nhìn tràng diện náo nhiệt

Đường Tiểu Đông biết nàng giỏi nấu nướng, trong lòng khẽ động, vẫy vẫy tay với nàng.

Mặt Hà Hiểu Nguyệt hơi đỏ lên, cúi đầu đi tới bên cạnh hắn.

Chúng nữ cười khanh khách không ngừng, vươn tay đẩy nàng ngã nhào vào lòng Đường Tiểu Đông.

Đường Tiểu Đông sao có thể khách khí, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng, để nàng ngồi trên đùi khiến Hà Hiểu Nguyệt mắc cỡ, ngay cả gáy cũng hồng lên.

- Hiểu Nguyệt, Đường Triều đã có đậu hũ, sao không có sữa đậu nành, bánh quẩy a?

Chúng nữ ngây người ngẩn ngơ. Đường Điềm hét lên:

- Đông ca ca, cái gì là sữa đậu nành, bánh quẩy vậy?

Làm được đậu hũ, đương nhiên cũng làm được sữa đậu nành mà?

Hà Hiểu Nguyệt lúc này đã quên ngượng ngùng, đôi mắt chăm chú nhìn tướng công.

Thấy chúng nữ đều chằm chằm nhìn mình, Đường Tiểu Đông ho nhẹ một tiếng, nói:

- Phương pháp chế tác sữa đậu nành này cũng gần giống như cách làm đậu hũ. Ngâm đậu tương trong nước, đợi sau khi hạt đậu nành trương lên thành nước, đun sôi là có thể ăn được. Thêm chút đường nữa, hương vị cũng không tệ.

Chúng nữ không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn phu quân, trong đôi mắt xinh đẹp dâng lên vẻ sùng bái cuồng nhiệt và tình tứ ôn nhu.

Tướng công của các nàng, quả thực luôn luôn có thể nghĩ ra các ý tưởng kỳ lạ khiến kẻ khác sợ hãi, thán phục. Ngay cả các nàng đôi khi cũng vô cùng sùng bái, đôi khi lại hận đến hàm răng ngứa ngáy, muốn cắn một ngụm.

Hà Hiểu Nguyệt gật gật đầu có chút suy nghĩ, ánh mắt toát ra vẻ sùng kính không gì sánh được, còn có tình ý triền miên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.

Cả đời nàng đam mê nấu nướng, tựa hồ đã đạt đến mức si mê. Mỗi một đầu bếp đều là sư phụ mà nàng vô cùng sùng kính.

Mỗi một món ăn mới được phát minh, đều là nhờ các trù sư trải qua vô số lần pha chế, thử nghiệm mới có thể tạo thành.

Tướng công, tuy rằng không tiếp xúc việc nấu nướng, thỉnh thoảng lại có thể nghĩ ra những món ăn mới lạ trước nay chưa từng có, khiến nàng vô cùng kinh ngạc. Hơn nữa, tướng công còn nói ra trình tự điều chế vô cùng chuẩn xác. Điều này càng khiến trong tâm nàng

chấn động

Tướng công sẽ không phải là chân thần trên trời đầu thai chuyển thế chứ?

Dù sao trong cảm nhận của Hà Hiểu Nguyệt, tướng công so với bất kỳ gã đầu bếp nào của Đại Đường đều lợi hại hơn rất nhiều. Đây mới chính là thần tượng nàng chân chính sùng bái.

Phương pháp chế tác bánh quẩy càng đơn giản hơn. Thời đại này đều có bán khô dầu, biến báo một chút là có thể được.

Nói xong, Đường Tiểu Đông vặn vẹo thắt lưng:

- Trong sữa đậu nành này chứa thành phần dinh dưỡng rất phong phú, đặc biệt có lợi đối với nữ nhân các nàng. Có thể nói nó có tác dụng bảo vệ nhan sắc…

Có hay không có tác dụng làm đẹp hắn cũng không rõ ràng lắm, chỉ nhớ trước đây khi đi dạo trên đường, thỉnh thoảng vẫn nghe nói mỹ nhân nên thường xuyên uống sữa đậu nành, sữa đậu này rất có lợi với da dẻ.

Có hữu hiệu hay không cũng không liên quan đến hắn. Vấn đề này thuộc chức trách của các nhà dinh dưỡng học, chỉ là da dẻ của hai nữ tiếp thị đó quả thực vô cùng mịn màng, có lẽ đúng là có liên quan đến sữa đậu nành rồi.

Nữ nhân trong thiên hạ, có ai lại không quan tâm đến dung mạo mình? Người không đẹp thì hy vọng mình đẹp, người đẹp lại hy vọng mình càng đẹp hơn, mãi mãi trẻ trung.

Vừa nghe nói sữa đậu nành có thể làm đẹp, tất cả chúng nữ đều vui vẻ ngất trời, liên tiếp giục Hà Hiểu Nguyệt nhanh nhanh đi làm sữa đậu nành bánh quẩy, để các nàng ăn no có lộc, đồng thời còn còn có thể làm đẹp.

Kỳ thực, không cần các nàng giục, Hà Hiểu Nguyệt đã sớm chạy đến trù phòng, chỉ bất quá bàn tay to lớn của tướng công vẫn ôm lấy eo nàng không tha. Đương nhiên, nàng cũng có chút luyến tiếc, tuy rằng làm trò trước mặt các vị tỷ muội cũng hơi xấu hổ.

- Ai, Hiểu Nguyệt tỷ, tỷ đi nhanh nhanh lên a.

Đường Điềm liên tiếp giục giã, Lý Đằng Giao cũng ở một bên ồn ào líu ríu khiến người ta choáng váng đầu óc.

Đường Nhu vốn hay thận trọng liền phát hiện vấn đề, ra hiệu cho Đường Điềm tiến lên, kiên quyết lôi bàn tay to lớn của Đông ca ca ra khỏi vòng eo của Hiểu Nguyệt tỷ.

Lúc này Hà Hiểu Nguyệt mới có cơ hội thoát thân.

Để chờ sữa đậu nành có tác dụng làm đẹp của Hà Hiểu Nguyệt, chúng nữ đều tình nguyện chịu đói bụng không ăn sáng, hại Đường Tiểu Đông đói bụng, bao tử réo gào ầ

Kha Vân Tiên mang thai, đương nhiên không thể giống như các nàng. Trước tiên Hà Hiểu Nguyệt chuẩn bị tốt bữa sáng đưa tới, lúc này mới nghiên cứu sữa đậu nành bánh quẩy theo lời của Đường Tiểu Đông.

Trù nghệ của nàng thậm chí còn cao hơn so với Kha Vân Tiên. Chúng nữ thấy bánh quy ngọc bích thơm ngào ngạt đều nuốt nước bọt. Cuối cùng không ai chịu nổi, mọi người giục giã lẫn nhau, rất nhanh đã quên mất cái đậu nành bánh quẩy kia.

Thẳng đến buổi trưa, thị nữ mới bưng sữa đậu nành bánh quẩy do Hà Hiểu Nguyệt làm đến.

Chúng nữ tranh nhau thưởng thức, đối với sữa đậu nành làm đẹp tán thưởng không dứt, nhưng với bánh quẩy lại nhận xét không giống nhau.

Nhiều vị khó chiều mà!

Đường Tiểu Đông ăn thử một cây bánh quẩy, cảm giác không ngon bằng bánh quẩy trước đây, nhưng hắn lại không biết phương pháp chế tác bánh quẩy, chỉ có thể y theo cách làm của tiệm ăn nhỏ cạnh nhà trước đây mà nói ra.

Hà Hiểu Nguyệt ở một bên chăm chú nghe, đợi khi mọi người nói xong, nàng lại kích động tiến vào trù phòng.

Tới buổi tối, sau khi tắm rửa thay y phục, trong đầu Đường Tiểu Đông lại có chút hơi sợ, lo lắng chúng nữ lại nhường nhịn lẫn nhau, hại hắn không có chỗ ngủ.

Mới đi vào sân, thấy chúng nữ đều ở đó, không khỏi giật mình nói:

- Các nàng sao đứng ở đây hết vậy? Trời cũng không còn sớm nữa. Mau nghỉ ngơi đi!

- Xì!

Kha Vân Tiên phát ra tiếng cười nhẹ:

- Không liên quan đến ta. Ta sớm đã mệt chết, về trước ngủ đây!

Nàng ngáp một cái, trở về phòng mình, đóng cửa lại.

- Chuyện gì?

Đường Tiểu Đông có chút hiếu kỳ, đã trễ thế này, chúng nữ đều tề tụ ở trong sân biểu tình cổ quái, khẳng định là có bí mật gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.