Minh bạch nụ cười ý vị thâm trường của đại ca, Tần Thiên Bảo đột nhiên sôi trào máu nóng:
- Thiên Bảo hiểu rõ, đại ca huynh yên tâm đi.
Đường Tiểu Đông gật đầu
- Việc này trở về bàn kỹ, chúng ta thương nghị một chút!
Đường Điềm chu cái miệng nhỏ nhắn:
- Một đám ô hợp cửu lưu, có thể làm cái gì?
Đường Tiểu Đông nghiêm túc nói:
- Năm bè bảy mảng, đương nhiên không có gì dùng, thế nhưng nếu thu tất cả bọn họ lại, muội sẽ biết lực lượng của đoàn kết đáng sợ như thế nào!
Hai mắt Tần Thiên bảo phát sáng, bộ dáng giống như không thể chờ được nữa:
- Đại ca, lúc nào bắt đầu?
- Sau khi trở về liền bắt tay vào làm, việc này càng sớm càng tốt!
Đường Tiểu Đông nhắc nhở:
- Việc này cần phải bảo mật, người biết đến càng ít càng tốt, đặc biệt không cho Mị nhi biết, chỉ hai người chúng ta biết!
Tổ kiến lực lượng cá nhân, nói trắng ra chính là xã hội đen, muốn phát triển lớn mạnh khó tránh khỏi chiếm đoạt địa bàn của người khác, đánh nhau tự nhiên không thể thiếu, tai nạn chết người cũng là chuyện bình thường, Lôi Mị khẳng định sẽ phải đối, việc này có thể giấu bao lâu tốt bấy nhiêu.
Tần Thiên Bảo vỗ ngực bình bịch nói:
- Đại ca yên tâm, cái miệng của Thiên Bảo luôn luôn rất chặt.
Đường Tiểu Đông đương nhiên biết cái miệng của hắn chặt như thế nào, vì bằng hữu, ngay cả tính mạng của không cần, đích xác đủ nghĩa khí.
Hắn nói lời này, chủ yếu là dặn dò Đường Điềm, tiểu nha đầu này luôn luôn nhanh mồm nhanh miệng, đầu óc lại đơn thuần, thường thường ở cùng một chỗ với Lôi Mị, khó tránh thời điểm tiết lộ.
Đường Điềm tự cảm giác được lời này của hắn nhằm vào chính mình, vỗ vỗ bộ ngực sữa đảm bảo:
- Biểu ca yên tâm, Điềm nhi quyết không nói cho Mị tỷ biết.
Đường Tiểu Đông yên tâm cười to, rất tự nhiên kéo bàn tay nhỏ bé của nàng.
Trên gương mặt mê người của Đường Điềm đỏ ửn một mảnh, trong đôi con mắt xinh đẹp mang theo vài phần kinh hỉ ngượng ngùng động lòng người.
…
Đường viền tú lệ, rõ ràng giống như dãy núi phập phòng, mày liễu uốn lượn tựa trăng tròn, đôi con mắt giống như thu thủy sáng nhua h bình tĩnh, lại lộ vẻ cơ trí vô hạn, hai núm đồng tiền khảm trên má càng để lộ vẻ tiếu ý, khiến người khác có cảm giác phi thường ôn nhu. Vai như đao tước, eo thon như bó, nhỏ mà cong, khiến kẻ khác như bị hớp hồn. Mái tóc mềm mại đen bóng xõa sau đầu, rất tùy ý rối tung, màu da trong suốt như bạch ngọc, càng lộ vẻ thân thể nhỏ xinh, dung mạo tuyệt đẹp, siêu trần thoát tục.
Ngoan ngoãn biết vâng lời, đây chính là một đại mỹ nhân ôn nhu như nước, tuyệt đối không hề thua kém Lôi Mị nửa phần.
Nếu như đánh giá thô tục, Lôi Mị mị mà không yêu, rất dễ kích thích xung động của nam nhân, mà tiểu mỹ nhân này, trên người có một loại mỹ cảm yên lặng, giống như tiên tử không nhận đèn nhang của nhân gian, lại giống như không cốc u lan không tranh thế sự, ấm áp mà yên lặng.
Nói chung, trước mặt nàng, ngươi sẽ bị cỗ cảm giác mỹ lệ nhu hòa của nàng cảm nhiễm, tất cả buồn bực bất an, bi thống, thậm chí sát phạt, đều bị hòa tan không còn một chút bóng dáng tăm hơi.
- Nhị tỷ.
Đường Điềm hoạt bát hồn nhiên cười duyên chạy về phía mỹ nhân.
Nhị tỷ?
Đường Tiểu Đông liều mạng xoa xoa hai gò má, tiểu mỹ nhân khiến người khác phải thương yêu này chính là nhị tỷ Đường Nhu của Đường Điềm?
Cũng chính là… Biểu muội của hắn?
Đường Nhu, người cũng như tên, ôn nhu như nước, đáng tiếc…
Trong lòng hắn không khỏi phát sinh một tiếng thở dài.
Cũng khó trách vì sao ngoài cửa lớn chật ních vương tôn quý tộc, công tử thế gia, một tiểu mỹ nhân như vậy, ai có thể không gặp không thương?
Đường Môn là danh môn vọng tộc, võ lâm thế gia, trong chốn giang hồ có thể nói tiếng tăm lừng lẫy, lực ảnh hưởng trong vùng tại Thục Trung so với quan phủ còn lớn hơn, nếu có thể giành được hôn nhân này, danh lợi cùng thu, ai không muốn?
Đáng tiếc những vương tôn quý tộc, thế gia công tử, văn nhân mặc khách này phô bày đủ giàu sang, khoe khoang văn tày, nhưng không thể thu phương tâm của mỹ nhân. Chỉ là không quan hệ, bọn họ có chính là thời gian và kiên trì, chỉ cần Đường Nhu tiểu thư còn là khuê nữ, chưa xuất giá, như vậy bọn họ còn có cơ hội, tuy rằng đối thủ cạnh nhanh nhiều như nước sông, nhưng chỉ cần dẫm nát toàn bộ tình địch dưới chân là được rồi.
- Nhị tỷ nha, huynh ấy chính là A Ngưu biểu ca.
Đường Điềm giới thiệu, kéo Đường Nhu qu
Sao lại giới thiệu là A Ngưu biểu ca? Tiểu Đông biểu ca so với A Ngưu biểu ca mạnh hơn nhiều!
Đường Tiểu Đông cười khổ không ngớt, hung hăng trừng mắt nhìn Đường Điềm, nghiêm túc sửa đúng nói:
- Ta hiện tại là Tiểu Đông!
- Đông biểu ca!
Đường Nhu thoải mái tự nhiên, không hề có nửa điểm dáng vẻ làm bộ làm tịch.
Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.xyz
- Uhm, Nhu biểu muội khỏe!
Đường Tiểu Đông ha ha cười không ngừng, trêu ghẹo nói:
- Bên ngoài kia…
Không thấy có lục thúc Đường Phúc, phỏng chừng là có chuyện ra ngoài rồi.
Trên má ngọc trơn bóng của Đường Nhu hiện lên mây đỏ ngượng ngùng, tươi đẹp như hoa tươi mua xuân tháng ba, động lòng chí cực.
Đường Tiểu Đông không khỏi xoa xoa hai gò má, trong lòng lại than thở đáng tiếc. Đảo mắt nhìn qua Tần Thiên Bảo, người này chỉ thoát ra thần tình kinh diễm mà thôi, định lực quả thực mạnh không giống bình thường.
- Quan quan sư cưu, tại hà chi châu. Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu...
Tiếng ngâm thi lanh lảnh từ bên ngoài tường vang lên, cũng không biết vị đại thi nhân nào đột nhiên nổi hứng.
Xác thực mà nói, đó là rống thi không phải là ngâm thi, Đường phủ tường cao viện sâu, tiếng ngâm thi nhỏ một chút, sợ rằng Đường Nhu tiểu thư không nghe được.
- Phì…
Đường Điềm bật cười thành tiếng:
- Nhị tỷ nha, vừa rồi là công tử phong lưu nhà ai nha?
Đường Tiểu Đông cũng không nhịn được cười, lớn tiếng cười ha ha.
Hiển nhiên Đường Nhu đã quen với chuyện này, hai gò má ngọc đỏ ừng hiện lên một tia cười cười nhàn nhạt.
Trong lòng Đường Tiểu Đông khẽ động, Đường Nhu biểu muội có khí chất dung mạo không thua kém Lôi Mị nửa phần, chẳng lẽ tiểu tử Vương Ngạo Phong kia không động tâm?
Trong lúc nói chuyện phiếm, hắn bắt đầu lý giải được Đường Môn tại Trường An mở cửa hàng kinh doanh trang giấy, một ít sinh ý nhỏ về tửu lâu các loại, nhưng sinh ý về giấy mới là chủ yếu.
Trong lòng hắn mừng rỡ, vấn đề về giấy cung cấp cho báo đã ok rồi. Đáng tiếc lục thúc không phải kinh doanh vải vóc thợ may, bằng không hiện tại có thể hợp tác được, xem ra còn phải tìm Ngọc Nhược Vân kia nói chuyện.
- Nghe nói hiền chất đến, ha ha ha.
Trong tiếng cười sang sảng, một người nam tử trung niên vóc người không tính cao to cường tráng, long hình hổ bộ, rất uy vũ bước đến, khuôn mặt gầy, trong vẻ đôn hậu để lộ vẻ giỏi giang, thần quang trong mắt bức người.