Phong Ngự

Quyển 2 - Chương 150: Linh tính



Lúc này, toàn bộ sườn núi trở nên im ắng lạ thường, ngay cả những cao thủ Kim Đan Kỳ cũng mở to hai mắt nhìn Phong Nhược, không phải vì thực lực của hắn uy hiếp bọn họ, mà là không ai nghĩ tới, tên này chỉ có tu vi Trúc Cơ Trung Kỳ mà trong thời gian ngắn lại có thể đánh bại Minh Thiên - kẻ có thực lực vượt xa hắn.

Phải biết rằng, thực lực Minh Thiên thể hiện ra đã đủ làm cho người khác sợ hãi rồi, không chỉ pháp thuật thuấn di đơn giản “Ảo Ảnh Di Hình”, mà còn có kiếm quyết Hư Thiên Trảm, thực lực hoàn toàn nổi trội trong số những người tu đạo cùng cấp, thật không ngờ, tên tiểu tử trông rất bình thường kia lại có thể thi triển ra kiếm quyết lăng lệ đến vậy, một chiêu thay đổi cả trận chiến.

"Tiếu Phi đạo hữu, có phải ngươi nên thực hiện lời hứa của mình không?"

Ngay lúc nơi đây đang yên tĩnh, tiếng nói trong trẻo, nhẹ nhàng của Khuynh Lan Hiên vang lên, mang theo vẻ đắc ý.

"Ha ha! Tiếu mỗ hôm nay xem như nhìn lầm, tốt, bản thân ta đã hứa thì sẽ giữ lời, đây là hai khỏa Di Khiếu linh đan, cầm lấy!". Tiếu Phi cũng không có thẹn quá hóa giận, chỉ là đánh giá Phong Nhược từ trên xuống, sau đó liền đem hai khỏa Di Khiếu linh đan ném cho Phong Nhược, rồi tiện tay thu hồi hai đoạn Ngũ Hành Mộc, quay người rời đi.

Còn Minh Thiên và đám bạn chung quanh của hắn nhìn Phong Nhược một hồi, kẻ thì tỏ vẻ sợ hãi, người thì tức giận đùng đùng, nhưng không ai dám nói gì cả, chỉ có thể chán nản mà rời đi.

"Không tệ lắm! Ta đã có chút thay đổi ấn tượng về ngươi”. Khuynh Lan Hiên nhìn về phía Phong Nhược, bỗng nhiên mỉm cười nói.

"Chỉ một chút thôi sao? Ngươi cũng quá keo kiệt rồi !" Phong Nhược cười cười, tiện tay đem cự thuẫn dựng đứng trước mặt : “Ngươi nói xem, chừng nào thì ngươi giúp ta luyện chế lại cự thuẫn này !"

"Ah? Ngươi rốt cục chịu hạ thấp mặt mũi cầu xin ta à! Ngươi không sợ ta xén bớt nguyên vật liệu của ngươi sao?" Khuynh Lan Hiên tuy nói như thế, nhưng bàn tay ngọc của nàng lại nhẹ nhàng lướt qua bề mặt cự thuẫn.

Gần như ngay lúc đó, từ cự thuẫn truyền đến một âm thanh réo rắt, thật giống như tiếng của một cây cổ cầm có linh tính vậy.

Nhìn thấy một màn này làm Phong Nhược há mồm trợn mắt. Cự thuẫn này hắn vuốt đi vuốt lại không biết bao nhiêu lần, nhưng tình trạng này chưa lần nào xuất hiện, chẳng lẽ thứ này cũng là đồ háo sắc sao?

“Này! Xem vẻ mặt cổ quái của ngươi kìa, thật ra ngươi đang suy nghĩ gì đấy?“

Khuynh Lan Hiên dù cho thông minh tuyệt đỉnh, cũng không thể nào hiểu được cái suy nghĩ đen tối trong đầu Phong Nhược, hơn nữa, lúc này, nàng đang tập trung toàn bộ tinh thần lên trên cái cự thuẫn, còn những âm thanh kia cũng réo rắt không ngừng.

Một lúc lâu sau, Khuynh Lan Hiên đưa mắt nhìn sang Phong Nhược, chỉ thấy hắn nhìn nàng ngây ngốc.

“Hây! Ngươi nhìn ta làm gì? Tên ngốc này, tài liệu tốt như vậy lại bị ngươi chà đạp thế này, chúng rất tủi thân đấy có biết không?

"Ah! Ngươi nói thế có ý gì? Chẳng lẽ vật này là vật sống sao? Chẳng trách lại có thể kêu to như vậy!" Phong Nhược nghe Khuynh Lan Hiên nói thư thế thì sợ hãi kêu lên một tiếng.

"Ăn nói xằng bậy, sống chết cái gì, ta nói là tài liệu này phẩm chất vô cùng tốt, đã có được linh tính, linh tính đấy hiểu không? Được rồi, không cần hỏi cũng biết ngươi không hiểu, nói những thứ này với ngươi ...quả thực là đàn gảy tai trâu!"

Khuynh Lan Hiên nói đến đây, cũng trừng mắt tức giận nhìn Phong Nhược, lúc này mới dương tay lấy ra một xấp trận kỳ màu tối, bố trí ở chung quanh, đợi đến lúc trận pháp phòng ngự hoàn thành, nàng mới lấy luyện đỉnh hình dáng như ngọn lửa ra.

"Ngươi cho ta hộ pháp, sẵn hiện tại có thời gian, để ta xem có thể khôi phục linh tính bên trong cự thuẫn này hay không!"

Vừa nói, Khuynh Lan Hiên vừa đem luyện đỉnh hình ngọn lửa khởi động, luyện đỉnh này hiển nhiên phẩm chất không tệ, chỉ vừa mới khởi động, phạm vi vài chục trượng xung quanh đột nhiên ấm lên, về phần luyện đỉnh thì bị một đoàn hỏa diễm vây quanh, căn bản không nhìn rõ tình hình bên trong.

Phong Nhược đương nhiên không dám làm trái mệnh lệnh của Khuynh Lan Hiên, hắn vội vàng gọi Ngân Giáp Thiên Muội cùng Bạch Mao Quỷ Bức trong coi bên ngoài, đồng thời bày ra Trận Pháp Chính Phản Cửu Tinh bằng tốc độ nhanh nhất, sau đó mới thành thật đứng sang một bên, bởi vì trình độ luyện khí của Khuynh Lan Hiên rất cao, còn hắn thì lại là kẻ mù tịt về luyện khí nên đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội này, hơn nữa thuật luyện khí nhất định không thể học qua loa. Pháp bảo pháp khí bình thường còn có thể nhờ người khác luyện chế, nhưng nếu như hắn tiến giai lên Kim Đan Kỳ, thì phi kiếm nhất định phải tự mình luyện chế.

Lúc này Khuynh Lan Hiên không vội vàng đem cự thuẫn bỏ vào luyện đỉnh, mà đánh ra từng đạo pháp quyết, điều khiển hỏa diễm bên trong luyện đỉnh, cho đến khi hỏa diễm bên ngoài hoàn toàn biến mất, nàng bỗng nhiên mở miệng hỏi một câu:

"Ngươi cho rằng luyện khí là cái gì? "

"Ách, hẳn là khống hỏa (điều khiển lửa ) !" Phong Nhược mở trừng hai mắt, rất không tự tin mà nói. Hắn đối với luyện khí vốn dĩ chỉ từ một số ít ngọc giản mà biết được, không có cao thủ luyện khí nào chỉ điểm.

"Nói bậy, cách nhìn của ngươi thật sự rất hạn hẹp, nếu ngươi ôm loại suy nghĩ này, cho dù ngươi có luyện chế ra thượng phẩm pháp khí, thì so với thợ thủ công phàm thế không khác gì nhau!"

Khuynh Lan Hiên lạnh nhạt nói, nàng nói rất bình tĩnh, nhưng lời nói của nàng giờ phút này khiến Phong Nhược có cảm giác sùng bái.

"Cảnh giới cao nhất của luyện khí không phải ở việc tìm kiếm tài liệu luyện khí chất lượng, cũng không phải ở việc khống hỏa tinh diệu, mà là ở việc người luyện khí có thể gia tăng linh tính cho đồ vật luyện chế hay không, đây chính là tiêu chuẩn đánh giá một luyện khí sư!"

"Linh tính?" Phong Nhược sững sờ, cách nói này lần đầu tiên hắn được nghe, nên dường như có chút mịt mờ.

"Đúng vậy, vạn vật đều có linh tính, người tu đạo chúng ta cũng truy cầu linh tính của bản thân, chỉ khi lĩnh ngộ được điểm này, mới có thể hiểu được Thiên Đạo, mà đây cũng chính là cái gọi là tu luyện thiên tư, nếu không cách nào cảm ngộ được linh tính của bản thân, thì so với phàm phu tục tử (người bình thường) có khác gì nhau. Linh tính vốn hư vô mờ ảo, không có cách nhìn, vô phương nắm bắt, nhưng lại tồn tại trong cơ thể chúng ta, tu đạo cũng như thế, luyện khí cũng như thế, từ cái này có thể suy ra cái kia! Hiện tại, ngươi hiểu rõ chưa?“

"Ách, Có lẽ hiểu được một chút!" Phong Nhược có trừng mắt líu lưỡi mà nói, hiện tại cuối cùng hắn cũng đã biết, Khuynh Lan Hiên có thể trở thành đệ nhất cao thủ Cửu Thần Cung khi tuổi còn trẻ như vậy, không phải vì nàng có gia cảnh hiển hách, mà là nàng từ khi sinh ra, vốn dĩ đã là thiên tài.

"Ngươi lại đang suy nghĩ lung tung gì đó?" Phong Nhược vừa nghĩ tới đây, lại bị Khuynh Lan Hiên nói toạc ra hết.

"Ah! Làm sao ngươi biết?"

Phong Nhược trong lúc vô ý đã lui về sau hai bước.

"Rất đơn giản! Tâm ta tĩnh như nước, sáng như gương, ngươi thì trong lòng đang dao động, nếu không phải nghĩ lung tung thì là cái gì? Ta cảnh cáo ngươi lần cuối, nếu còn dám nghĩ lung tung, ta lập tức đá ngươi ra ngoài!"

"Ah!" Phong Nhược gục đầu, vội vàng làm cho tâm thần bình tĩnh trở lại, thật sự thì hắn cũng không phải dễ dàng bị dò xét như vậy, chẳng qua là trước đó xuất hiện dị tượng cự thuẫn kêu to, lại thêm hắn giảm bớt phòng bị đối với Khuynh Lan Hiên, nên mới bị nàng dễ dàng dòm phá tâm thần.

Lúc này Khuynh Lan Hiên không nói gì thêm, chỉ từ túi trữ vật ở thắt lưng lấy ra gần trăm tài liệu luyện khí đủ loại kiểu dáng, làm cho Phong Nhược cũng bị hoa mắt.

"Linh tính là cái rất hư vô, bằng vào trình độ luyện khí hôm nay của ngươi, khó lòng lý giải được, nhưng mà điều ngươi có thể lý giải chính là tiềm lực và phẩm chất của tài liệu luyện khí, cũng giống như để hiểu được một người, ngươi cần hiểu rõ tính cách của hắn. Đối với tài liệu luyện khí cũng vậy, chỉ khi hiểu rõ tính chất của nó, mới có thể bắt đầu luyện chế. Có một điều ngươi phải nhớ kĩ, con đường luyện khí cốt không phải ở việc thay đổi, mà là thuận theo tự nhiên ! Chỉ có như vậy mới luyện chế ra được Pháp Khí và Pháp Bảo có linh tính ! "

"Từ nay về sau, việc thứ nhất ngươi cần làm trước khi luyện khí là làm sao để cho pháp lực của mình vận chuyển vào bên trong tài liệu luyện khí, vậy thì khi bắt đầu luyện chế, sẽ như mây trôi nước chảy, một mực thành công ! Cách này không chỉ làm tăng xác suất luyện chế linh khí, mà còn làm giảm tiêu hao pháp lực, trong đó điểm mấu chốt là độ linh hoạt của Pháp Khí, chứ không như ngươi luyện chế cái cự thuẫn này, thật là quá tệ hại, ngay cả một tia pháp lực vận chuyển đều đặn cũng không được, cho nên ngươi điều khiển cự thuẫn này chẳng khác nào phàm nhân, lại còn để uổng phí tài liệu tốt như vậy, thật là đáng hận mà!"

"Ngoài ra, còn một điểm mấu chốt nữa, chính là Pháp Khí khi luyện thành có thể có thuộc tính kèm theo, ví dụ như cái cự thuẫn này, ngươi cho rằng dùng Hắc Diệu Thạch luyện chế thì có thể đạt được hiệu quả phòng ngự lớn nhất hay sao ? Sai ! Trên thực tế, cái cự thuẫn này chỉ có thể đối phó với những ma thú linh trí không cao hoặc Thi Vương mà thôi, còn đối với ta, chỉ cần một thời gian ngắn cũng có thể nghĩ ra mười ba cách triệt để phá hủy nó đi, nói khó nghe một chút, căn bản không chịu nổi một kích!"

Khuynh Lan Hiên nói thế khiến Phong Nhược xấu hổ vô cùng, nhưng hắn có chút không phục, cho dù cự thuẫn này không linh hoạt, pháp lực không thông suốt, nhưng nếu nói chịu không nổi một kích thì có phải hơi quá không ? Nhưng lời nói kế tiếp của Khuynh Lan Hiên lại khiến hắn không cách nào tức giận được.

"Ta biết rõ ngươi chắc chắn không phục, thật sự mà nói thì rất đơn giản, ngươi phải biết rằng, tu tiên giới chúng ta sở hữu năm loại lực lượng trụ cột nhất bao gồm Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, ngoài ra còn có những lực lượng đặc thù như Phong, Lôi, những lực lượng này vốn tương sinh tương khắc, không có lực lượng nào mạnh nhất, đến một lúc nào đó, những lực lượng này sẽ diễn ra vô số biến hóa, nhưng bất cứ sự biến hóa nào cũng có khuyết điểm, nên không bao giờ có thứ gì biến hóa tuyệt đối ! Những lực lượng này biến hóa theo thời gian, dựa vào sự sinh trưởng và khô héo của vạn vật mà thay đổi, sự biến hóa này không bao giờ ngừng lại, vì nếu chỉ dừng lại một khắc thôi, cũng làm cho thế giới này hoàn toàn biến mất".

"Cho nên, một kiện Pháp Khí phòng ngự đạt tiêu chuẩn ngoại trừ đủ độ cứng cỏi ra, cần phải có những hiệu quả phòng ngự khác, như chống lửa, kháng băng,....Đương nhiên, hiệu quả phòng ngự càng nhiều, phẩm chất Pháp Khí càng cao, mà thôi, bằng trình độ luyện khí của ta bây giờ, chỉ có thể giúp ngươi tăng thêm hiệu quả ngự hỏa, ngự băng, hóa kình, chống đỡ, phản ngược, linh động, sáu* loại hiệu quả này, ngươi còn muốn thêm gì không ? "

* : Nguyên văn tác giả nói là năm loại hiệu quả, nhưng mình đếm đi đếm lại thì thấy tới sáu loại, nên mạo muội sửa lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.