Phong Ngự

Quyển 2 - Chương 151: Hỏa long thuẫn



Phong Nhược cười gượng một hồi, lời nói của Khuynh Lan Hiên đã đem những gì tưởng tượng trong đầu hắn nói ra hết, hắn bổ sung thế nào được? Nói ra chẳng phải múa rìu qua mắt thợ sao? Hắn còn chưa tự cao đến thế…

“Ngươi thấy làm sao được thì cứ làm thế đi, dù sao ta thì hiện giờ ta cũng tạm thời tin tưởng ngươi rồi!“

“Ah? Chỉ tạm thời thôi sao? Ngươi cũng thật keo kiệt quá đi chứ!” Ánh mắt Khuynh Lan Hiên mang theo chút buồn cười nhìn về phía Phong Nhược, không nói gì, vươn tay đánh ra vài đạo pháp quyết, đem cự thuẫn nhập vào luyện đỉnh.

Hơn mười canh giờ liên tiếp, Phong Nhược hoàn toàn được mở rộng tầm mắt, nhờ đó mà hắn nhận được lợi ích không nhỏ, mặc dù không thể hoàn toàn nắm rõ cái linh tính mà Khuynh Lan Hiên nói đến, nhưng ít ra hắn cũng hiểu thêm được sự rộng lớn của con đường luyện khí!

Lúc này, Phong Nhược mới thấy câu danh sư xuất cao đồ rất có đạo lý! Mặc dù hắn chưa đủ tư cách để được gọi là cao đồ, nhưng gọi là nửa cao đồ thì không thành vấn đề.

Sau khi Khuynh Lan Hiên đem toàn bộ hỏa diễm bên trong luyện đỉnh biến mất, một âm thanh réo rắt vang lên, không cao, không vang, nhưng lại có thể vượt lên ngàn trượng, không bị ràng buộc mà bay lượn trên trời, không có một chút tạp chất, không mang theo hỉ nộ, như Phi Long tại thiên, lập tức vạn dặm!

Lúc này, Khuynh Lan Hiên liên tiếp đánh ra vô số pháp quyết cổ quái, trên không trung xuất hiện một hư ảnh Phi Long trông rất sống động, sau đó nàng lập tức vội vàng nói: “Phong Nhược, nhanh, mau cắn đầu lưỡi phun ra một giọt tinh huyết lên phía trên!”

Nghe nàng nói như thế, Phong Nhược không dám có chút sơ suất, lập tức cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm tinh huyết lên trên hư ảnh Phi Long, lập tức hư ảnh biến mất một cách kỳ lạ, nhưng theo sau đó, một con Kim Sắc Phi Long thật sự được hình thành……Nó rống lên một tiếng, lập tức chui vào trong luyện đỉnh.

Một khắc sau, từ trong luyện đỉnh phun ra vô số đạo kim quang, tựa như mặt trời mọc trên biển, vô cùng chói lóa, trong nháy mắt, chiếu sáng cả vạn dặm, ngay cả Phong Nhược cũng không chịu nổi mà phải nhắm hai mắt lại.

Đến khi hắn mở mắt ra, kim quang chói mắt hoàn toàn biến mất, không chỉ như thế, ngay cả luyện đỉnh của Khuynh Lan Hiên cũng không thấy đâu!

Phong Nhược ngạc nhiên nhìn về phía Khuynh Lan Hiên, chỉ thấy nàng cực kỳ mệt mỏi, thậm chí thân thể cũng thoáng dao động, hiển nhiên là tiêu hao tinh lực( tinh thần và thể lực) rất lớn.

"Này! Ngươi không sao chứ?"

Phong Nhược trong lòng kinh hãi, ngay cả cự thuẫn mình nhờ luyện chế cũng quên hỏi, chỉ bước nhanh về trước, nhanh chóng vươn tay đỡ lấy thân thề của nàng.

“Cám ơn, ta không sao!” Người Khuynh Lan Hiên hơi khựng lại, sau đó liền rời ra.

“Chúc mừng ngươi, lần này luyện chế rất thành công, theo ta nghĩ, phẩm chất của nó chắc chắn vượt qua thượng phẩm pháp khí!”

“Vượt qua thượng phẩm pháp khí, chẳng lẽ đạt tới pháp bảo sao?” Phong Nhược trong lòng vui vẻ, hơi thở có chút gấp gáp, phải biết rằng, pháp bảo là chính là thứ chỉ tồn tại trong truyền thuyết ah!

“Pháp bảo? Ngươi cũng quá tham lam đi chứ, ngươi cho rằng Pháp bảo là cái gì? Cho dù chỉ là nhất cấp Pháp bảo (Pháp Bảo cấp một – cấp thấp nhất), cũng cần vài chục năm, thậm chí là cả trăm năm chuẩn bị, cuối cùng còn phải qua bảy bảy bốn mươi chín ngày luyện chế, một khi luyện thành, chắc chắn sẽ dẫn đến thiên tượng (hiện tượng thay đổi của bầu trời), trong phạm vi tám trăm dặm phong khởi vân dũng, trình độ luyện khí của ta còn xa mới đạt được!”

Khuynh Lan Hiên nhìn Phong Nhược có chút buồn cười, lại nói tiếp : “Thật ra, ở giữa Pháp Bảo và Thượng Phẩm Pháp Khí còn tồn tại một loại nữa, được gọi là Thông Linh Pháp Khí. Thông Linh Pháp Khí dù uy lực không bằng Pháp Bảo, nhưng so với Thượng Phẩm Pháp Khí thì hơn xa, trước đây ta cũng từng luyện chế được một món Thông Linh Pháp Khí, nhưng hôm nay là lần đầu tiên luyện chế hoàn mĩ như vậy, nhất định phải cám ơn ngươi rồi!”

“Ah! Cám ơn ta? Có lầm không vậy!”

Phong Nhược xoa xoa trán mình, có chút ngạc nhiên! Đây chính là Thông Linh Pháp Khí đó, nàng ta ra tay luyện chế cho mình, đáng lẽ mình phải là người cám ơn mới đúng, sao tự nhiên mình lại trở thành người được cám ơn vậy trời!

“Đương nhiên là ta không có lầm, ngươi cho rằng Thông Linh Pháp Khí dễ dàng luyện chế lắm sao? Nếu không có tài liệu luyện khí tốt, sẽ không cách nào làm được! Cái cự thuẫn này không chỉ được tạo thành từ một lượng lớn Hắc Diệu Thạch, mà hình như bên trong còn chứa một khúc xương của Huyết Hống, nó là loài trời sinh hỏa thể, vô cùng mạnh mẽ! Người bình thường muốn có được một trong hai thứ này đã khó khăn rồi, nay ngươi lại có đến tận hai thứ, cho dù là ta, cũng không cách nào có được, cho nên, có phải ta nên nói cảm ơn ngươi hay không? ”

Khuynh Lan Hiên lật tay, một tấm thuẫn xuất hiện trên tay nàng! Hình dạng của tấm thuẫn này giống y như tấm thuẫn lúc trước của Phong Nhược, nhưng khí hoàn toàn khác biệt, sự vụng về khi luyện chế của Phong Nhược toàn bộ biến mất, thay vào đó là một sự linh động, nhẹ nhàng như hồ điệp nâng cánh mà bay!

Mặt tấm thuẫn vẫn một màu xanh đen như cũ, chỉ có ở chính giữa được chạm khắc thêm một đầu Kim Sắc Phi Long cực kì sống động, mặt dù tấm thuẫn lúc này chỉ to cỡ bàn tay, nhưng nó tỏa ra một cái khí thế coi thường mọi thứ, bách chiến bách thắng, không gì cản được!

“Thế nào! Cũng không tệ lắm phải không! Bởi vì khúc xương của Huyết Hống có kèm thêm năng lực ngự hỏa, nên ta đã khắc thêm Phi Long Trận Pháp lên trên, nếu như ngươi không có ý kiến, vậy tấm thuẫn này gọi là Phi Long Thuẫn đi!”

Trong tay Khuynh Lan Hiên lóe lên vài đạo pháp quyết, tấm thuẫn chỉ to cỡ lòng bàn tay lập tức đón gió, trong chốc lát trở lại kích thước ban đầu, nhưng giờ phút này, bên ngoài tấm thuẫn tỏa ra lưu quang nhàn nhạt, nhất là đầu Phi Long nằm chính giữa lại càng thêm sinh động!

“Thử tấn công ta xem!” – Khuynh Lan Hiên nhìn về phía Phong Nhược, bất chợt lên tiếng.

“Được thôi!” Phong Nhược càng nhìn càng thấy thích, càng muốn thử xem Phi Long thuẫn rốt cục uy lực mạnh đến cỡ nào!

Khẽ quát lên một tiếng, Phong Nhược đạp đất bay lên, hướng về phía Phi Long Thuẫn đá một cước, một cước này của hắn đã ngưng tụ toàn bộ lực lượng của cơ thể, cộng thêm Đạp Vân Chiến Nga phụ trợ, lực công kích sợ rằng không ít hơn vạn cân, cho dù là tảng đá bự bành ki, cũng bị hắn một phát đá vỡ nát.

Nhưng một cước cực kỳ mạnh mẽ này của Phong Nhược còn chưa kịp tiếp xúc Phi Long Thuẫn, thì đột nhiên một cổ lực lượng vô hình xuất hiện, xóa bỏ hơn phân nửa lực tấn công của hắn, phần lực tấn công còn sót lại cũng bị một cổ lực lượng phản chấn bắn ngược ra!

“Không được! Lực tấn công của ngươi quá yếu, không cần lo Phi Long Thuẫn bị hủy đâu, lực tấn công của ngươi vừa rồi chỉ chạm đến năng lực hóa kình và phản ngược thôi, ngươi phóng ra kiếm khí xem, để thử coi năng lực chống đỡ và linh động của nó thế nào?

Khuynh Lan Hiên cười nói cực kỳ tự tin, cũng không thấy nàng dùng bất cứ động tác gì, thế mà Phi Long Thuẫn lại tự động xoay tròn quanh nàng, tạo thành vô số hư ảnh.

“Tốt!”

Phong Nhược trong lòng vừa động, Mị Ảnh Kiếm liền bắn ra, từ trên không trung hình thành Đột Kiếm Quyết, sau đó liền bắn về phía Khuynh Lan Hiên!

“Quá yếu! Ngoại trừ Đột Kiếm Quyết, chẳng lẻ ngươi không có học kiếm quyết nào khác của Trấn Thiên Tông sao? Đừng để ta nói ngươi chướng mắt!”

Thanh âm của Khuynh Lan Hiên lần nữa vang lên, Phi Long Thuẫn vốn đang xoay tròn quanh người nàng bỗng từ trong nó lao ra một hư ảnh Kim Sắc Phi Long, trực tiếp đón đỡ Mị Ảnh Kiếm của Phong Nhược!

Chỉ nghe một tiếng “oanh”, đột Kiếm Quyết của Phong Nhược hoàn toàn bị đánh gãy, Mị Ảnh Kiếm bị lực phản chấn bắn ra ngoài xa vài chục trượng, nếu không nhờ trước đó Khuynh Lan Hiên đã bố trí trận pháp phòng ngự chung quanh, nói không chừng nó cũng bay xa ít nhất là trăm trượng!

“Cái này…” Phong Nhược ngây người, ngay cả Mị Ảnh Kiếm cũng quên không thu hồi lại, bởi vì lúc này hắn cực kì ngạc nhiên, theo lý mà nói, phòng ngự pháp khí bản chất chỉ có thể phòng ngự một cách bị động mà thôi (tức là chỉ đứng đỡ mặc cho người ta tấn công), nhưng Phi Long Thuẫn lại còn có thể chủ động công kích, thật sự là quá kì diệu!

“Thật không nghĩ tới! Phi Long trận pháp kết hợp với năng lực chống đỡ lại có thể sinh ra hiệu quả như thế! Chậc chậc! Hiện tại ta thật sự không nỡ đem Phi Long Thuẫn này cho ngươi, hay ngươi đem tấm thuẫn này tặng cho ta đi ah!”

Khuynh Lan Hiên cười nói một cách hết sức vô tư.

“Không được, ta không thể tặng ngươi tấm thuẫn này, hay ta đưa ngươi thêm một phần tài liệu, ngươi tự luyện chế một tấm khác đi!” Phong Nhược vội vàng lắc đầu, hắn thật sự rất thích Phi Long Thuẫn, nên không thể dễ dàng gì tặng cho người khác.

“Không có khả năng, Phi Long Thuẫn chỉ có một cái, không thể luyện chế được cái thứ hai!” Khuynh Lan Hiên lắc đầu, Phi Long Thuẫn lần nữa hóa thành tấm thuẫn nhỏ cỡ lòng bàn tay.

“Ta thật sự không hiểu được, tại sao không thể luyện thành cái khác?” Phong Nhược có chút nghi hoặc, đã luyện được một cái rồi, cái thứ hai chắc cũng giống như vậy, sao lại không thể luyện được!

Khuynh Lan Hiên đem Phi Long Thuẫn đưa qua cho Phong Nhược, rồi lại nhìn lên trời, ánh trăng năm màu luân phiên thay đổi, như thật như ảo, lúc này, thanh âm nhẹ nhàng của nàng vang lên: “ Ngươi cảm thấy, trên đời này thật sự có hai thứ giống hệt nhau sao? Con người dù là tỷ muội song sinh, cũng có cách nghĩ và cảm giác khác nhau! Con người còn vậy huống hồ gì là Thông Linh Pháp Khí, cho dù tài liệu luyện chế giống nhau, do cùng một người luyện chế, sử dụng cùng một thủ pháp luyện chế, thì chúng cũng không thể hoàn toàn giống nhau, hiện tại ngươi đã hiểu chưa!”

Phong Nhược ngơ ngác nhìn bóng lưng Khuynh Lan Hiên, trong nội tâm hắn giờ đã bình tĩnh trở lại, giờ phút này, hắn cảm giác như Phi Long Thuẫn trong tay không còn quan trọng gì với hắn.

“Đa tạ, ta đã hiểu, thế thì nhờ ngươi luyện chế thêm cho ta một kiện Phòng Ngự Pháp Khí nữa, ta hiện đã có Phi Long Thuẫn rồi, thế thì kiện pháp khí này gọi là Phi Phượng Thuẫn đi!” Phong Nhược cười ung dung, kế đó là lấy từ trong túi trữ vật một vài đoạn xương Huyết Hống còn thừa, cùng với một ít Hắc Diệu Thạch chưa sử dụng ra.

“Ngươi thật là lòng tham không đáy, cái gì mà Phi Phượng Thuẫn! Khó nghe muốn chết! Trình độ đặt tên của ngươi phải nói thực sự là quá kém, chắc cũng ngang ngửa với trình độ luyện khí của ngươi vậy đó! À, còn điều này nữa, ngươi nhất định không được quên, ta giúp ngươi luyện chế Phi Long Thuẫn, đổi lại, ngươi phải giúp ta bắt Kim Dực Ma Điểu, còn những tài liệu này, coi như là quà ngươi tặng cho ta đi ha!”

Khuynh Lan Hiên quay đầu cười nhẹ nhàng, không chút khách khí đem toàn bộ tài liệu của Phong Nhược cho vào túi trữ vật của mình!

"Hả !!! Cái gì ? Đi bắt Kim Dực Ma Điểu ? Bộ đùa sao !!!! "

Phong Nhược ngây người, đến tốt cùng thì trong lòng nàng đang tính toán cái gì đây!!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.