Giọng nói hùng hồn kia lại tiếp tục vang lên: “Tên nhóc ngươi cũng có chút hiểu biết đấy!”
“Dương Vân lão tiên ta đây sao có thể chết chứ?”
“Nhưng mà ngươi có đôi chỗ sai lầm rồi, bổn tọa không phải Tiên Vương mà là Tiên Hoàng!”
Tiên Hoàng! Vừa nghe ông ta nói thế, chân Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ mềm nhũn.
Lúc trước, khi bọn họ ở Thái Thượng tiên vực, chỉ mới nghe Tiên Quân thôi đã hoảng sợ lắm rồi.
Advertisement
Sau này, trong Nam Thiên Tiên cung, Tiên Quân lần lượt xuất hiện, vậy mới khiến bọn họ bớt sợ hãi với Tiên Quân.
Nhưng bây giờ ngay trước mắt họ là một vị Tiên Hoàng! Điều này thật điên rồi.
“Tiền bối Tiên Hoàng!”
Tần Ninh lại kính trọng nói tiếp: “Bọn ta đã đến đây rồi, liệu không biết có vinh hạnh yết kiến tiền bối hay chăng?”
Giọng nói kia hơi ngừng lại, rồi nói tiếp: “Ngươi có xứng không?
Ngươi không xứng!”
“Mau cút đi, bổn tọa không so đo với các ngươi, nếu không... cả bốn người các ngươi đều chết không có chỗ chôn thây”.
Lúc này, Tần Ninh đã bước tới trước cửa nhà tranh, tay cầm Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng, cười nói: “Ta cũng muốn xem thử, tiền bối Tiên Hoàng làm thế nào cho chúng ta chết không chỗ chôn thây”.
Thấy Tần Ninh lúc này rồi mà còn dám tới gần gian nhà tranh, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần đều ngừng thở, cả hai đều đã bị dọa váng đầu.
Nhưng ngay sau đó, Tần Ninh cầm Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng, dùng Bát Hoang Ly Thiên Viêm dung hợp với tiên đăng rồi rót vào trong đó.