*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Ngay cả Cổ gia Lĩnh Nam của cổ lão thế gia cũng bị giết sạch.
Đây gần như là đắc tội chết với một nửa môn phái và thế gia trên toàn bộ vùng Cửu U Đại Lục.
Nếu giết những người cổ quốc Đại Hạ này, vậy thì chính là đắc tội với một cổ quốc lớn.
Cổ quốc không giống như các cương quốc và thượng quốc bên ngoài Đại Lục, chiếm giữ lãnh thổ cực lớn.
Có thể ở trên vùng Cửu U Đại Lục, một thôn xóm, một cổ thành, một vùng sa mạc, một vùng núi non cũng là một vùng đất của cổ quốc.
Nhưng mỗi một cổ quốc đều truyền thừa trên mười vạn năm, tình hình bên trong mạnh đến đáng sợ, ngay cả Tứ đại tông môn ở trước mặt cổ quốc cũng không dám lỗ mãng.
Cổ quốc đại diện cho lịch sử và năm tháng, không ai muốn tùy tiện đắc tội với cổ quốc.
“Lão Vệ…”
Lý Dương Chiêu nhìn lão Vệ bên cạnh, thấp giọng nói: “Ông khuyên tông chủ đi, nếu như thật sự giết Hạ Thanh của Hạ Thất Vương kia, chỉ sợ cổ quốc Đại Hạ thật sự sẽ hoàn toàn phát điên…”
Thanh Vân tông không dễ dàng gì mới thành lập, gây thù chuốc oán như vậy thì quả thật mất nhiều hơn được.
Lão Vệ liếc nhìn Lý Dương Chiêu, lắc đầu.
Lúc này tôm cát nhỏ đứng trên bả vai lão Vệ, hừ lạnh nói: “Đây là đâu? Cho dù là cổ quốc Đại Hạ có Đế quân đương nhiệm, nên chết cũng phải chết! Tần đại gia là ai? Sẽ sợ mấy tên khốn đó sao? Một đám mai rùa già thôi mà”.
Nghe thấy lời này, sắc mặt Lý Dương Chiêu và ngũ đại trưởng lão càng đau khổ.
Tôm cát nhỏ nói thì rất hào hùng, nhưng đó là cổ quốc đấy, truyền thừa mười mấy vạn năm, ai biết có tồn tại bao nhiêu cảnh giới vô địch Hóa Thần siêu việt nổ không chết?
Năm người Lý Dương Chiêu sốt ruột giống như kiến bò trên chảo nóng, còn mấy người Lý Nhất Phàm và Thẩm Văn Hiên lại có suy nghĩ khác nhau.
Suy nghĩ của bọn họ khác với thế hệ trước rất nhiều.
Nhưng Thẩm Văn Hiên lại lo lắng cho vị sư tôn của mình, khống chế linh khí và linh trận lớn như vậy, cơ thể Tần Ninh chịu đựng nổi không?
Còn Kiếm Tiểu Minh lại cổ vũ cho đại ca của mình, đây mới là phong độ mà nam nhân nên có.
Ngược lại Thiên Linh Lung lúc này đang nhìn cây cổ thụ kia rồi lại nhìn Tần Ninh toàn thân đầy máu, dường như có chút suy tư.
Hai ông cháu Hoàng Phủ Hùng và Hoàng Phủ Yên Nhiên đứng ở một bên, im lặng không nói.
Sức mạnh của Tần Ninh lớn, không chỉ có lão Vệ sâu hiểm khó dò bên người, còn có bản thân hắn cũng không rõ ràng.
Thanh niên này không đơn giản đâu!
Lúc này Hạ Thất Vương gắt gao nhìn chằm chằm Tần Ninh, không dám khinh thường.