Lần này Tam đại tông môn đánh mạnh vào Thanh Vân tông, rõ ràng không phải tùy ý làm bậy, phía sau lưng có Thánh Vương Phủ ra mặt.
Nếu không thì Thần Bắc thân là một trong Tứ đại thánh hộ của Thánh Vương Phủ sẽ không thể xuất hiện ở Thanh Vân tông.
Đối mặt với Thần Bắc, cho dù là Thiên Đạo Nhất, lúc này cũng không thể không cẩn trọng.
Vốn là thánh hộ Thần Bắc, chính là cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển, nhưng hai năm trước nghe đồn người này đã lại tiến thêm một bước, đạt đến cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển.
Nhất chuyển và nhị chuyển, nghe thì chỉ khác biệt một chữ, nhưng thực lực lại khác nhau một trời một vực.
Lúc này Thần Bắc đứng khoanh tay, lạnh nhạt nói: “Thánh Vương Phủ ta nhận được tin tức, trưởng lão Vương Khiếu Lâm và đệ tử phụ trợ Vương Thanh Trạch của Thánh Vương Phủ đã bị Tần Ninh giết chết ở trong Thiên Thận Cung”.
“Chuyện này ba năm nay Thánh Vương Phủ ta không động cũng là để điều tra chuẩn xác, tránh cho Thanh Vân tông các ông bị oan”.
“Hôm nay, Thánh Vương Phủ ta đến đây chính là để hỏi tội Thanh Vân tông các ông. Tông chủ Tần Ninh nếu không ra mặt, đại quân tướng soái của Thánh Vương Phủ ta sẽ san phẳng Thanh Vân tông!”
Lời của thánh hộ Thần Bắc vừa dứt, trong chốc lát toàn bộ người của Thanh Vân tông trong lòng hoảng sợ.
Thanh Vân tông phát triển ba năm nay, con đường thuận lợi, nền tảng dần trở nên hùng mạnh, nhưng so với tông môn hạng hai đỉnh cấp thì vẫn yếu hơn một chút, chứ đừng nhắc đến đối phương là Thánh Vương Phủ một trong Tứ đại tông môn truyền thừa đã lâu.
Thánh Vương Phủ đó chính là bá chủ của cả vùng đất Cửu U.