Có người nhận ra thanh trường kiếm trong tay Vạn Kiếm Nhất, thấp giọng nói: “Thanh kiếm này chính là linh khí bát phẩm hàng đầu, nghe nói trước đây Vạn Kiếm Nhất dùng thanh kiếm này chém chết hết mười bảy kẻ thù cảnh giới Thông Thiên, cuối cùng lĩnh ngộ đại đạo, đạt đến cảnh giới Hoá Thần!”
“Không chỉ có thế thôi đâu!”, cũng có người thấp giọng nói: “Bởi vì Vạn Kiếm Nhất thông linh với kiếm, đạt đến cảnh giới Hoá Thần, linh kiếm Quy Nguyên cũng tấn thăng thành linh kiếm cửu phẩm, có thể nói là kỳ tích trời đất!”
“Nghe nói sau khi Vạn Kiếm Nhất đạt đến cảnh giới Hoá Thần đã lĩnh ngộ được kiếm ý, uy năng của kiếm thuật, những cường giả vô địch cảnh giới Hoá Thần nhị chuyển cũng không muốn chọc vào ông ta đâu”.
Lúc này, xung quanh có vẻ hơi xao động.
Vạn Kiếm Nhất khác Bá Đông Phong.
Cảnh giới Thông Thiên có thể nói là đỉnh cảo của võ giả, thế nhưng cảnh giới Hoá Thần lại gần sát thần, linh khí mạnh mẽ bá đạo, linh quyết uy lực hùng mạnh.
Một cái phất tay trời đất hoà hợp, đây chính là cảnh giới Hoá Thần.
Vạn Kiếm Nhất bây giờ khiến cho người khác có cảm giác này.
Từng bước đi ra, hoà hợp đất trời, linh khí xung quanh dường như đều phủ phục dưới chân của ông ta.
“Kể từ khi ta tấn thăng đến cảnh giới Hoá Thần, linh kiếm Quy Nguyên và ta chỉ chiến đấu với cảnh giới Hoá Thần, hôm nay phá lệ vì ngươi xuất kiếm một lần, ngươi chết cũng đáng giá!”