Lúc ấy, Diệp Viên Viên vẫn là con cháu thế gia cao cao tại thượng, lạnh lùng băng giá, xinh đẹp diễm lệ, còn Tần Ninh chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi, lúc nói chuyện lại mang cảm giác già nua.
Lúc ấy, Vân Sương Nhi thân là công chúa đế quốc, địa vị cao quý, nhưng không thể tu hành.
Đều không ngoại lệ, câu đầu tiên Tần Ninh nói khi thấy các cô chính là muốn nhận hai cô làm tỳ nữ.
Mãi cho đến hôm nay, các cô vẫn cảm thấy như là mơ vậy.
Lúc ấy, các cô cũng đồng ý một cách thần kỳ.
Mà lúc này, xem ra sự lựa chọn của các cô đúng là chính xác.
Sự thật đã chứng minh, trở thành tỳ nữ của Tần Ninh không khiến các cô thấp hèn đi mà các cô còn được nhiễm chút hào quang.
Nếu không thì, mặc dù là Cửu Chuyển Linh Lung thể cùng Hỗn Độn thể thì họ cũng không thể đi được đến ngày hôm nay!
Tần Ninh thật sự là một sự tồn tại thần kỳ, khiến các cô vui vẻ phục tùng.
“Ngọc Lôi thể phối hợp với áo giáp Viêm Hoàng, chắc là đủ rồi đấy!”
Tần Ninh lúc này cầm trong tay linh kiếm Quy Nguyên, nhìn mấy người đó, hờ hững nói: “Hôm nay, ta sẽ lấy máu của các người, cho Cửu U xem xem, lời nói của Tần Ninh ta rốt cuộc có trọng lượng hay không!”
Cửu U Đại Đế năm đó, lời nói như pháp lệnh, thiên hạ không ai dám không nghe theo.