Thật ra xét cho cùng cũng chính bởi vì như thế mà trong số Tam Hoàng Thất Vương, năm nhà phân chia cương quốc Bắc Minh mới có thể trong thời gian chín vạn năm phát triển vượt qua cả tứ đại tông môn, sánh ngang với các thế gia cổ.
Mà lúc trước khi Tần Ninh gặp ba quốc chủ của cương quốc Đại Sở, cương quốc Hoả Hầu và cương quốc Thiên Tượng, mặc dù rất tức giận nhưng cũng chỉ tức giận vì chuyện ba cương quốc này thấy cương quốc Bắc Minh xuống dốc nhưng lại chẳng thèm quan tâm.
Hắn biết, ba người Sở Vương, Địch Vương và Hạng Vương cũng không tham gia vào chuyện phân chia cương quốc Bắc Minh.
Nếu như bọn họ tham gia vào thì hậu nhân của Tam Vương sẽ không thành lập tam đại cương quốc ở bên ngoài Cửu U đại lục.
Lúc trước đi vào Thiên Thận Cung, hậu nhân của Thanh Hoàng và Cốt Hoàng cũng không ra mặt, xem ra hậu nhân của hai người này rất biết an phận thủ thường.
Cho nên ngũ đại gia tộc phải bị tiêu diệt!
Tần Ninh đương nhiên cũng sẽ không đuổi cùng giết tận, bọn họ nhận được huy hoàng ngày hôm nay như thế nào thì phải nhả ra như thế, vậy là đủ rồi.
Còn về phần tương lai của năm nhà sau này... Cùng lắm thì trở nên mờ nhạt giữa biển người, không còn lớn mạnh như trước.
Cho dù bây giờ Hạ Phương Ki hùng hổ doạ người như vậy, Tần Ninh vẫn không có ý muốn giết ông ta, hắn áy náy với Kiếm Âm Sơn, thê tử của Kiếm Âm Sơn xuất thân từ cổ quốc Đại Hạ cho nên hắn cũng không muốn trở thành kẻ thù với cổ quốc Đại Hạ.
“Đáng chết!”