Nhìn thấy mười hai người đó xuất hiện, trưởng lão Ngô Điền chắp tay, thần thái cung kính.
Các đệ tử bên dưới cũng lễ phép cúi chào.
Rất rõ ràng, mười hai người này có địa vị không thấp trong Tuyệt Ninh tông.
Nhìn thấy mười hai Tông Hộ cùng nhau xuất hiện, Ngô Điền liền thấy khó hiểu.
Mười hai Tông Hộ ở trong Thanh Vân tông đều được coi như thần tượng của các đệ tử, là cận vệ của tông chủ, quyền lợi cực lớn, hơn nữa thực lực đều từ cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển đến bát chuyển, ai cũng có thể sánh ngang với tông chủ của bốn tông môn lớn.
Thế nhưng, bất kỳ chuyện lớn gì của tông môn, trong số mười hai Tông Hộ cũng chỉ xuất hiện một hai người, chứ cùng nhau xuất hiện là chuyện chưa từng xảy ra.
Thấy mười hai người này, Tần Ninh liền mỉm cười.
“Rõ ràng là Ma tộc, lại đeo mặt nạ da người, xem ra mấy năm nay các ngươi sống ở trên mặt đất vui thích quá nhỉ, nghĩ ra được cả biện pháp này cơ à?”
Nghe Tần Ninh nói vây, rất nhiều trưởng lão cùng đệ tử đều không hiểu, nhưng mười hai Tông Hộ lại biến đổi sắc mặt.
“Ăn nói vớ vẩn!”
Một Tông Hộ cảnh giới Hóa Thần bát chuyển bước ra, trầm giọng quát: “Ngươi tùy tiện đến la lối om sòm ở Tuyệt Ninh tông ta như vậy, sao ta có thể tha cho ngươi được, giết!”