Diệp gia và Vân gia đều quy vào thượng quốc Bắc Minh, là thế lực gia tộc có quyền cao chức trọng. Nếu hai cô gái xảy ra chuyện gì thì cũng khó mà xử lý nổi.
Minh Ung chắp tay nói: “Tần công tử, đó là cảnh giới Hóa Thần...”
“Ta biết mà!”
Tần Ninh đương nhiên nói: “Chỉ là cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển mà thôi, để Viên Viên với Sương Nhi luyện tay một tí, vừa vặn xem khoảng thời gian vừa qua hai cô ấy tiến bộ ra sao”.
Chỉ là cảnh giới Hóa Thần, nhất chuyển mà thôi...
Minh Ung lúc này thấy đáng tiếc.
Cảnh giới Hóa Thần mạnh mẽ như vậy, sao ở trong miệng Tần Ninh lại thành mấy mớ rau cải nhỉ.
Kiếm Tiểu Minh cũng vỗ vai Minh Ung, cười nói: “Ông yên tâm, hai người phụ nữ của ca ca ta vô cùng mạnh mẽ. Đừng thấy trước mặt ca ca ta thì ngoan như thỏ, đến lúc giao đấu mới biết, hai lão già kia sẽ ăn đủ ngay”.
Kiếm Tiểu Minh vừa mở miệng là liến thoắng không ngừng, nói: “Bọn họ còn giỏi hơn ta kìa, đang ở cảnh giới Thông Thiên tứ bộ, cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển không làm gì được đâu!”
“Khụ khụ...”
“Khụ khụ...”