“Nếu chúng dám báo thù, ta không ngại làm cho cổ quốc Đại Hạ hoàn toàn tuyệt tích!”
“Ừ!”
Tần Thương Sinh tuy là lo lắng, nhưng thấy vẻ tự tin của con trai mình thì ông ấy vẫn lựa chọn tin tưởng con.
Ban đầu, mấy người đại trưởng lão làm khó, Tần Ninh cũng như vậy, giải quyết phản loạn.
Rồi tiêu diệt Lăng gia, Sở gia, khiến Tần gia trở thành bá chủ thành Lăng Vân.
Hiện giờ, ông ấy vẫn tin tưởng Tần Ninh như cũ.
Nhìn sự cháy bỏng trong mắt mấy thiếu niên kia, Tần Ninh khẽ gật đầu.
Chỉ hần có hắn, có thượng quốc Bắc Minh, thì Tần gia sẽ không gặp nguy hiểm gì.
Mấy ngày sau đó, Tần Ninh vẫn yên bình ở trong Tần phủ tu hành.
Mà Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi thì lần lượt đến.
Kiếm Tiểu Minh cũng quang vinh quay về.
Khi nhìn thấy Tần Ninh, cậu ta lại trắng trợn nói khoác mình được coi trọng trong cương quốc Nam Yến thế nào.
Tần Ninh cũng hiểu, muốn cậu nhóc này không khoe khoang thì còn khó hơn lên trời.
Minh Ung, Thiên Ám, Yến Vương, Sở Vương cũng lũ lượt kéo đến.
Mặc dù Tần Ninh nói họ không cần đến, nhưng làm sao mà họ yên tâm cho được.
Trong lúc nhất thời, thành Lăng Vân náo nhiệt vô cùng. Những nhân vật lớn bình thường chỉ nghe danh, không thấy mặt bao giờ lại lần lượt tới đây, đều là vì Tần gia, Tần Ninh.
Mà thành Lăng Vân mấy năm nay được xây lại, phát triển nhanh chóng cũng là nhờ có Tần gia. Mặc dù thành Lăng Vân chỉ có khoảng một trăm vạn nhân khẩu, nhưng lại trở thành tòa thành trì nòng cốt thứ hai sau Đế Đô Bắc Minh.
Trong lúc nhất thời, lại khiến Tần Thương Sinh và Tần Viễn Sơn bận bịu không thôi.
Hai huynh đệ mới ở cảnh giới Linh Đài, nhưng mấy người xuất hiện ai mà chẳng ở trên cảnh giới Tứ Linh chứ?
Nhưng họ lại cực kỳ khách sáo với hai người.
Khiến cho cả hai cảm thấy được chiều mà sợ.
Mà hôm ấy, trên khoảng không thành Lăng Vân có từng con linh thú phi hành bay tới, dừng trên bầu trời.
Linh thú phi hành có cấp tám, cấp chín.
Cảnh tượng này khiến cho mọi người trên thành Lăng Vân đều thay đổi sắc mặt.
Lại có kẻ nào đến gây rối nữa hả?