Còn ít hơn hắn nghĩ.
“Đừng thấy đệ tử Trường Sinh đường ít hơn Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường mà khinh, đệ tử ở đây đều là tinh anh, thực lực mạnh mẽ!”
Mặc Phong đó không khỏi hừ lạnh.
Hắn ta thấy Tần Ninh rất khó chịu, rõ ràng là ngang tuổi mình, lại mang theo dáng vẻ trưởng thành lão luyện, bộ dáng không gì không biết, thật sự rất đáng ghét.
Phanh...
Mặc Phong nói xong, thì đột nhiên có một âm thanh vang lên.
Một đệ tử của Trường Sinh đường lúc này té ngã, mặt bầm máu, va vào chân mấy người.
Tần Ninh cười nhạt nói: “Đây chính là... tinh anh mà ngươi nói đó à?”
Mặc Phong tức thì xấu hổ.
“Mặc Khánh, có chuyện gì vậy?”, Mặc Phong không khỏi quát lên.
“Hỏi cái tên vô dụng này chẳng bằng hỏi ta thì hơn!”
Một giọng cười khẩy lúc này vang lên.
“Đỗ Tiển, ngươi ở đây làm gì?”
Nhìn thanh niên trước mắt, Mặc Phong lạnh lùng hỏi.
Đỗ Tiển, ngươi là người của Thiên Thánh đường, đến Trường Sinh đường làm gì?
“Thế nào, không lẽ ta không thể đến Trường Sinh đường à?”
Đỗ Tiển mặc áo dài, tóc dài tỏa sau lưng, đội búi tóc, thoạt nhìn rất có dáng vẻ của một công tử văn nhã, cười thản nhiên: “Trường Sinh đường hình như không cấm người của Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường đi vào mà?”
“Nhưng nơi này không chào đón ngươi, mời rời đi cho!”
Mặc Phong đỡ Mặc Khánh dậy, lạnh lùng nói.
Mặc Khánh kia sắc mặt trắng bệch, không khỏi nói: “Cái tên này nói Trường Sinh đường chúng ta ít người, nếu lễ Tẩy Thiên mà Trường Sinh đường chúng ta có mười người trong danh sách giống Thiên Thánh đường hoặc Địa Thánh đường thì không hợp lẽ thường”.
“Ta chỉ tranh biện với hắn ta mấy câu, mà hắn ta đã ra tay đánh người rồi!”
Lễ Tẩy Thiên!
Nghe được ba chữ này, hai anh em Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu đều thay đổi sắc mặt.
Nói xong, khí tức trong cơ thể Mặc Vũ Nhu bùng nổ ra.
Cảnh giới Thông Thiên nhị bộ!
Mặc Vũ Nhu mới hai mươi tuổi mà đã đạt cảnh giới Thông Thiên, có thể nói cũng đã vượt qua vô số các thiên tài của đại lục Bắc Thương.