“Đương nhiên, đây mới chỉ là mặt nổi của ba thế lực, mặt chìm thì chắc chắn còn nhiều hơn, nhưng cũng như thư viện Thánh Hiền chúng ta không thể hiện ra bên ngoài mà thôi”.
“Lần này nếu như xảy ra giao tranh thì chắc chắn sẽ là cuộc chiến giữa các cao thủ vô địch cảnh giới Nhân Vị, quyết định thắng bại”.
Mặc Uyên Lâm rốt cuộc cũng không nhịn được nói: “Tần công tử, không biết là cao thủ của Tần gia đã đến chưa?”
Viện trưởng Thánh Trường Tồn của thư viện Thánh Hiền là cảnh giới Nhân Vị sơ kì.
Ông ta cũng không cảm thấy trong mấy ngày gần đây có người khác đến ngoại trừ người cường giả của ba thế lực kia.
Tần Ninh sẽ không lừa bọn họ đấy chứ?
“Yên tâm đi, chuyện ta đã đồng ý chắc chắn sẽ làm được”.
Tần Ninh nói tiếp: “Ba thế lực kia nếu dám cố tình ra tay thì ta đương nhiên sẽ giết bọn chúng không chừa một manh giáp, cam đoan khu vực Cổ Tháp là của thư viện Thánh Hiền các ngươi, bảo đảm căn cơ của thư viện Thánh Hiền!”
Nghe đến đây, Mặc Uyên Lâm lúng túng nở nụ cười, không nói gì nữa.
Nếu như lão tổ đời thứ bảy của bọn họ Mặc Thiên Tử đồng ý ra tay thì mối đe doạ từ ba thế lực kia căn bản chẳng là chuyện gì to tát hết.
Thế nhưng quan hệ giữa lão tổ đời thứ bảy và Mặc gia rất căng thẳng.
Đây đã là chuyện của nhiều năm về trước, gia chủ mỗi một đời của Mặc gia cũng nhiều lần đến lấy lòng Mặc Thiên Tử mới khiến oán niệm của Mặc Thiên Tử với Mặc gia giảm bớt, ít nhất bây giờ có thể nói chuyện cũng đã là tốt lắm rồi.