Tần Ninh cười nói: “Đó là dĩ nhiên, đây không phải giấy bùa bình thường đâu, Thánh Hiền Mặc Thư Quyển ẩn chứa linh tính của cây Tử Hồ Du hàng vạn năm tuổi, có thể ăn khớp với linh khí”.
“Nếu có thể chế tạo ra lá bùa mạnh mẽ, nổ chết cảnh giới Nhân Vị cũng không thành vấn đề".
Nghe vậy, cả bốn người đều kinh ngạc.
Bọn họ chỉ nghe nói đến chế bùa sư chứ chưa từng được gặp.
Đại lục Bắc Thương đối với Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu chính là toàn bộ trời đất.
Bọn họ không phải không biết gì về thế giới bên ngoài.
Nhưng trước đó cả hai còn chưa đạt cảnh giới Hóa Thần, đại lục Bắc Thương mênh mông có hơn mười tỉ người với bọn họ đã là cực kỳ mênh mông.
“Ngàn vạn đại lục, những nơi lạ lùng và thần kỳ còn rất nhiều, mọi người còn nhiều điều không biết lắm”.
Thật ra, đến chính Tần Ninh cũng không dám nói là mình biết hết.
Ngàn vạn đại lục, dân số vô số, thế giới các thần lại càng bao la mênh mông hơn.
Trời đất này quá lớn, hắn chín đời chín kiếp, trải qua suốt chín vạn năm, đi qua thiên sơn vạn thủy, nhưng cũng không dám nói là hắn đều biết rõ từng nơi một.
Vẫn sẽ có một vài nơi thần bí không ai biết.
Mấy ngày sau đó, Tần Ninh vẫn chưa rời đi, ở lại Trường Sinh đường nghiên cứu bùa chú tỉ mỉ.
Hắn đã từng có hiểu biết thâm sâu về bùa chú, nhưng không minh tâm khắc cốt bằng đan đạo, trận đạo, kiếm đạo.