Phong Thần Châu

Chương 149: Linh Ấn Cấp 9





“Mượn… mượn cái gì?”  
Thai Phi cũng run rẩy cả người.  
Một quyền đánh xuống mà giết chết cao thủ cảnh giới Linh Hải tầng 9 như Liễu Phu Á.

Thực lực của Tần Ninh, rốt cuộc là kinh khủng đến đâu?  
“Mượn linh ấn của các ngươi dùng!”  
Tần Ninh mỉm cười nói: “Ta rất muốn đi tới viện linh quyết và viện linh khí của học viện Thiên Thần một lần, đáng tiếc đến giờ mới tới cấp 7!”  
“Ta nghĩ tích lũy điểm số của mấy trăm người các ngươi mà cộng lại chắc là đủ đấy!”  
“Ngươi đừng mơ!”, Tử Việt điên cuồng nói: “Không dễ gì ta mới tới cấp 6, nếu cho ngươi hết, ta…”  
Bùm…  
Đáng tiếc, Tử Việt còn chưa nói hết thì người khổng lồ đã vung búa đánh ra.  
Tiếng nổ lớn vang lên, thân thể của Tử Việt hoàn toàn vỡ nát, lệnh bài của cô ta bị Tần Ninh bắt lấy trong tay.  
Trực tiếp hấp thu lệnh bài của Tử Việt, thì lúc này đẳng cấp linh ấn của Tần Ninh đã tới cấp 8.  
“Chúng ta sẵn lòng cho ngươi!”  
Trử Thông vội vàng nói: “Ta đồng ý, sẵn sàng cho ngươi!”  

So với giải thưởng này mà nói thì tính mạng quan trọng hơn!  
“Đồng ý là tốt!”  
“Nhưng…”, Đới Thắng cũng không nhịn được mà lên tiếng: “Ngươi đã đạt tới cấp 8, chỉ một bước nữa là tới cấp 9 rồi, vì thế nên ngươi cũng không cần phải thu hết ấn ký của mấy trăm người bọn ta!”  
“Ồ?”  
Tần Ninh liếc mắt nhìn, Đới Thắng chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy, vội vàng xua tay nói: “Không không không, ta sẵn sàng cho ngươi.

Ngươi cần bao nhiêu thì là bằng đó”.  
“Thế còn tạm được!”  
Tần Ninh thản nhiên nói: “Xếp hàng vào, từng người giao ấn ký ra!”  
“Ai muốn chạy thì tự hỏi mình trước, có đủ sức mà chạy không!”  
Lời này vừa nói ra, cả mấy trăm người đều ỉu xìu.  
Trộm gà không được lại mất bát gạo!  
Lần này, thiệt lớn rồi!  
Nhưng chúng nằm mơ cũng không ngờ, bên cạnh Tần Ninh lại ẩn giấu một người khổng lồ to lớn như thế.  
Mấy trăm người, xếp hàng ngay ngắn.  
Tần Ninh đứng phía trước, nhìn đám người, bàn tay vung lên hấp thu từng luồng ấn ký.  
Cuối cùng, sau khi mấy chục người cống nạp thì linh ấn của Tần Ninh đã đạt tới cấp 9!  
Những người còn lại thì không khỏi thở phào!  
Gã này đạt tới cấp 9 rồi, có thể nói là không ai sánh được.  
Ấn ký của bọn chúng có thể giữ lại rồi.  
“Nhị ca, đến các huynh rồi!”  
Lúc này, Tần Ninh nhìn mấy người Tần Hải, cười nói: “Còn lại mấy trăm người, ta thấy ấn ký của bọn chúng đủ để các huynh đạt tới cấp 9 đó!”  
Lời này nói ra, vẻ mặt của những đệ tử kia bỗng chốc trở nên khó coi tím ngắt như gan lợn..

truyện teen hay
Tần Ninh vẫn muốn hấp thu ấn ký của bọn chúng?  
Đùa à.  
Nhưng nhìn người khổng lồ sừng sững đứng đó, bọn chúng lập tức ngậm miệng không dám nói một chữ.  
Cấp linh ấn thì cũng quan trọng, nhưng phải có mạng mà dùng mới được!  
Chạy thì không chạy thoát nên bây giờ đành phải ngoan ngoãn như thế thôi.  
Mấy trăm người dần dần cũng giao hết đẳng cấp linh ấn của mình ra.  

Năm người Diệp Viên Viên, Tần Hải đều lóe lên từng ánh sáng của các đẳng cấp, được mấy trăm cao thủ cho linh ấn mà từng người đều đã đạt tới cấp 9.  
Cho tới hôm nay, Lục Huyền, Tuân Ngọc và Trương Tiểu Soái đều cảm thấy như đang nằm mơ.  
Ngày đó Tần Ninh đi vào khu vực thí luyện đã từng nói, mọi người đều có thể nâng tới cấp 9.  
Lúc đó, bọn họ đều coi đó chỉ là một câu nói đùa mà thôi.  
Nhưng không ngờ, bây giờ… thật sự đã trở thành sự thật!  
Đẳng cấp của 6 người đều đạt tới cấp 9!  
Thời gian 1 tháng này thật giống như là một giấc mơ.  
Đông…  
Mà lúc này, một hồi chuông vang lên, lan ra cả dãy núi.  
Thí luyện, kết thúc rồi!  
Tần Ninh nhìn về phía xa, mở miệng nói: “Đi thôi, đến lúc đi lĩnh thưởng rồi!”  
“Ừ!”  
Mà lúc này, An Thi Thi nhìn mấy người rời đi cũng cười khổ.  
May mà mình dựa vào trực giác của bản thân mới không bị mất đi đẳng cấp của bản thân.  
Nếu không, lần thí luyện này chẳng khác gì lấy giỏ trẻ múc nước, phí công.  
Nhưng, cô ta cũng hiểu rõ, Thiên Tử đảng, Liễu Môn, sẽ không dễ dàng mà nuốt cục tức này.  
Chuyện này đã định không phải là chuyện tốt.  
Cao thủ cảnh giới Linh Luân bên cạnh Tần Ninh quả thực là không ai dám chọc.

Nhưng đây là trong khu thí luyện, nếu là học viện Thiên Thần, dựa vào thủ đoạn phi thường của Thiên Tử đảng và Liễu Môn thì Tần Ninh, nguy rồi!  
Trong lòng An Thi Thi cũng cảm thấy tò mò, Tần Ninh không thể nào không biết điểm này, nhưng không biết là rốt cuộc Tần Ninh lấy tự tin ở đâu ra để đối diện với mọi hậu quả.  
Mà lúc này, mấy trăm đệ tử kia trông ai cũng u ám.  
Nhưng trong đó có một vài đệ tử khẽ lướt đi, vội vàng lao ra khỏi cửa khu thí luyện.  
Nhất định phải nói chuyện này cho nhân vật chống lưng cho bọn chúng biết, Tần Ninh sỉ nhục bọn chúng như thế thì sao có thể nuốt trôi?  
Tất cả các đệ tử trong khu thí luyện đều đi về lối ra.  
Mà cùng lúc đó, trên quảng trường nội viện, học viện Thiên Thần.  
Lúc này, mười mấy bóng người đang đứng.  
Những người này đang mặc áo choàng đen, hơi thở trên người mơ hồ được giải phóng ra, khiến người khác cảm nhận được sức mạnh to lớn kỳ lạ.  
Trưởng lão áo choàng đen chính là trưởng lão danh dự ở trong học viện Thiên Thần, thực lực từ cảnh giới Linh Phách tầng 1 tới cảnh giới Linh Phách tầng 5.  
Trong học viện Thiên Thần, trừ một số ít trưởng lão nòng cốt thì trưởng lão danh dự cũng coi là một sự tồn tại đỉnh cao.  
Lúc này, mười mấy trưởng lão danh dự đang yên lặng mà chờ.  

Xung quanh còn có hơn 100 vị trưởng lão nội viện, cũng đang chờ đợi.  
Mười mấy vị trưởng lão danh dự kia bàn luận với nhau, không khí rất hòa hợp.  
“Khà khà, Liệt Hỏa Lão Tổ, vị này chính là đồ nhi của ông, Tần Sơn phải không?”, một vị trưởng lão tóc bạc cười kha khà nói: “Quả nhiên là không giống mọi người, nghe nói ở buổi thí luyện trước đã bị vỡ linh hải, bây giờ lại không hề hấn gì rồi?”  
“Liệt Hỏa Lão Tổ ông thật sự quan tâm thân thiết với đồ nhi của mình nhỉ!”  
“Ha ha…”  
Lúc này, tâm trạng của Liệt Hỏa Lão Tổ cực tốt, ông ấy cũng cười lớn rồi nói: “Cảnh Trường Đông, lão già này, đồ nhi của ta là người tốt thì tự sẽ có thiên tướng giúp đỡ, không chết được, ha ha…”  
“Ta thấy không chết được nhưng muốn hồi phục tu vi cũng khó hơn lên trời nhỉ”.  
Một giọng nói âm hiểm vang lên.  
Liệt Hỏa Lão Tổ bỗng chốc lạnh mặt, nói.  
“Kim Nhất Lôi, ông không nói chuyện không ai bảo bị câm đâu!”  
Liệt Hỏa Lão Tổ cười mà như không cười: “Thân là trưởng lão danh dự mà cả ngày lăn lộn với đệ tử đảng phái côn đồ, làm mất hết mặt mũi của học viện Thiên Thần rồi đấy!”  
Kim Nhất Lôi có thân hình cao lớn, tai lớn mặt vuông, nhìn đã thấy uy.  
Liệt Hỏa Lão Tổ lại biết, Kim Nhất Lôi có quan hệ gần gũi với Thiên Tử Đảng.  
Chắc chắn việc đồ nhi của mình bị thương có liên quan tới Thiên Tử Đảng và lão ta.  
“Liệt Hỏa Lão Tổ, ông biết cái gì?”  
Kim Nhất Lôi nheo mắt cười: “Học viện thiên thần luôn do những người ưu tú, kiệt xuất đảm nhiệm chức viện trưởng.

Bây giờ, Thiên Tử chính là linh tử xuất sắc nhất toàn học viện, tu vi cảnh giới Linh Phách, không kém ta bao nhiêu”.  
“Tương lai, nhất định sẽ là viện trưởng học viện Thiên Thần, ta có quan hệ tốt với hắn ta cũng vì sự phát triển tốt hơn của học viện Thiên Thần mà thôi”.  
“Không phải là vì để cho mình đường lui à?”  
Liệt Hỏa Lão Tổ cười giễu: “Ra vẻ đạo mạo lắm cơ!”   
“Ông…”, Kim Nhất Lôi tức không thể phát mà nói: “Liệt Hỏa Lão Tổ, nếu không ta và ông đấu với nhau một trận xem thế nào? Ai thua thì kẻ đó chính là con rùa rụt cổ!”  
“So thì so, sợ ông chắc?”  
Hai vị trưởng lão danh dự lúc này tức tối bừng bừng..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.