“Không sao, cứ chạy đi”.
Tần Ninh cũng mặc kệ.
“Lão tổ nhà ông tu hành Lưu Ly Kim Thân quyết cũng không tệ, có thể cho ông cơ hội đạt cảnh giới Nhân Vị, ông có muốn không?”
Tần Ninh lên tiếng.
Lưu Vân Triết sửng sốt.
“Kim thân này đã rã hết máu thịt, nhưng kim cốt vẫn còn, xem ra lão tổ nhà ông tuy năm đó chết ở đây nhưng cũng đã vượt qua được cảnh giới Nhân Vị, đạt đến cảnh giới Địa Vị rồi”.
“Nếu ông dung hợp kim thân của lão tổ nhà mình thì chắc chắn có thể bước vào cảnh giới Nhân Vị”.
"Dĩ nhiên, thu hoạch lớn thì nguy hiểm cũng nhiều".
“Dung hợp kim thân, đầu tiên phải tách máu thịt ra, rồi đổi kim cốt, sự đau đớn này còn hơn cả lăng trì!”
“Làm hay không, ông tự chọn đi”.
“Không chịu nổi thì khả năng chết sẽ rất cao”.
Tần Ninh nói xong thì vung tay, linh kiếm Long Cốt Nguyệt vẽ ra một ánh hào quang.
Những con báo Thiết Giáp biến dị đã tiếp tục lui lại, không dám vượt qua hồ sấm sét nửa bước.
Không bao lâu sau, nhóm Cốc Tân Nguyệt xuất hiện.
“Đám châu chấu đã giải quyết xong, chẳng qua có hai con lớn chạy khá nhanh!”, Cốc Tân Nguyệt tùy ý đáp.
“Không sao, chắc là người của Thiên Ngoại Thiên muốn xem cô lợi hại cỡ nào thôi”.
“Vậy ta nên lợi hại cỡ nào đây?”
Cốc Tân Nguyệt trêu ghẹo.
“Nhân Vị hậu kỳ là đủ...”
“Được, ta hiểu rồi”.
Cốc Tân Nguyệt nhìn quanh, không nói thêm nữa.
Mấy người Lưu Vân Triết lúc này không biết nên nói gì.
Ta nên lợi hại cỡ nào?
Lời nói này, dường như Cốc Tân Nguyệt muốn cảnh giới gì, liền ở cảnh giới đó.
Nói như thế, Cốc Tân Nguyệt nhất định chỉ ở cảnh giới Nhân Vị.
Cô gái xinh đẹp thoạt nhìn hai mươi tuổi này, mạnh mẽ đến mức nào đây?
Tần Ninh lúc này cười nói: “Đừng thấy nàng có vẻ hai mươi tuổi mà tưởng lầm, thực ra nàng ấy còn già hơn cả lão tổ các người đó”.
“Hơn nữa, nàng không phải người!”
Tần Ninh cảnh giới Hóa Thần thất chuyển nói chuyện không khách khí với Cốc Tân Nguyệt như vậy mà nàng lại không giận.
Nhưng bọn họ mà nói thế thì e là Cốc Tân Nguyệt sẽ tát chết họ mất.
Ban nãy, họ tận mắt nhìn thấy Cốc Tân Nguyệt tiện tay bóp chết mấy cảnh giới Hóa Thần đó.