“Linh rìu Khai, thần búa Trảm!”
Tần Ninh lẩm bẩm.
Bùi Thư Thư và Trác Tiểu Nhã lúc này ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ nhìn Tần Ninh.
Bọn họ đương nhiên cũng nhìn ra được, đó không phải là linh khí mà là huyền khí.
Cho dù hai người bọn họ là cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ, thế nhưng huyền khí vẫn là thứ khiến người khác nhìn mà thèm.
Nhưng hai người bọn họ cũng hiểu rõ cái này không thể cướp được.
Nếu như hai người bọn họ liên thủ cướp đoạt thì chỉ sợ xác suất Tần Ninh một kiếm chém chết bọn họ còn cao hơn.
“Cất kỹ Tử Tịch Khôi đi, các ngươi rời khỏi chỗ này đi!”
Tần Ninh mở miệng nói: “Lúc sau ở đây sẽ rất loạn”.
Bùi Thư Thư và Trác Tiểu Nhã gật đầu.
“Tần Ninh, ngày sau huynh đến đại lục Thương Lan thì có thể đến Bắc Thương phủ tìm chúng ta, Bắc Thương phủ, ta nói là được”, Bùi Thư Thư cười ha ha một tiếng nói.
“Tần công tử, lần này cảm ơn cậu!”