Phong Thần Châu

Chương 1623: Đây là chuyện quái gì vậy!



 “Ồ? Các ngươi cũng chỉ biết những thứ này thôi sao?”  

 

Tần Ninh nói tiếp.  

 

Người đàn ông lại hơi sững sờ.  

 

Hắn ta lấy được tin tức từ cấp trên rằng, Tần Ninh trước mắt chính là Cửu U Đại Đế ngày xưa.  

 

Bọn chúng đúng là chỉ biết những thứ này.  

 

Chẳng lẽ, còn có điều gì khác?  

 

Tần Ninh lúc này cũng không đoán ra.  

 

Hắn vốn tưởng rằng Thiên Đế các có chỗ dựa vô cùng mạnh mẽ, nên sẽ biết việc hắn là cửu mệnh thiên tử.  

 

Nhưng giờ xem ra, những người này dường như chỉ biết thân phận một đời làm Cửu U Đại Đế của hắn mà thôi.  

 

Chẳng lẽ, Thiên Đế các cũng không biết hắn có chín đời chín kiếp?  

 

Cũng không biết hắn vốn chính là thiếu minh chủ của Cửu Thiên Vân Minh?  

 

Chẳng lẽ là hắn đem Thiên Đế các nghĩ vô cùng cao lớn?  

 

“Có lẽ, các ngươi có cấp bậc quá thấp, không biết được nhiều chuyện quan trọng”.  

 

Tần Ninh từ từ nói: “Bắt lấy các ngươi, chậm rãi tra khảo, nói vậy thì những kẻ cao cấp hơn các ngươi sẽ biết càng nhiều”.  


 

“Nếu biết ta là ai rồi mà còn dám tùy tiện xuất thủ, trù mưu đối phó ta, thì cũng không thể không nói, Thiên Đế các có lá gan không nhỏ!”  

 

Người đàn ông ở giữa nhếch miệng cười, cũng không nói nhiều.  

 

“Không biết linh điêu kia có thể đối phó cảnh giới Tạo Hóa trong cảnh giới Tam Vị hay không?”  

 

“Tần công tử lấy một địch ba thì được, nhưng có cứu được đồ tôn không đây?  

 

Ba người lúc này giống như ma quỷ, trong khoảnh khắc liền tản ra.  

 

Bọn chúng đứng lơ lửng trên vùng dung nham, trong nháy mắt , ba bóng người lấy tay kết ấn.  

 

Rầm rầm rầm...  

 

Giờ này khắc này, phía dưới nham thạch có tiếng nổ vang lên, dường như có vật gì, muốn phá vỡ nham thạch mà phun trào lên.  

 

Thấy vậy, ánh mắt Tần Ninh lóe lên vẻ lạnh lùng.  

 

Tiếng đùng đoàng lúc này vang lên.  

 

Hoắc Trung Nhân, Hoắc Thiên Mệnh cùng Đồ Vạn Sơn và đám người khác đã bị dọa sợ từ lâu.  

 

Bọn chúng là cảnh giới Nhân Vị hậu kỳ, đặt ở bất kỳ đại lục nào thì đều là sự tồn tại đỉnh cao.  

 

Nhưng bây giờ, lại yếu đuối như đám trẻ con mấy tuổi.  

 

Đây là chuyện quái gì vậy!  

 

Ba người khóc không ra nước mắt.  

 

“Tần công tử, chúng ta biết, mặc dù là cảnh giới Tạo Hóa, cũng có thể không đối phó nổi ngươi”.  

 

“Không thể kết luận thực lực của Tần công tử bằng cảnh giới võ tu được”.  

 


Thạch Cảm Đương thì vội vàng nói: “Sư tổ sư tổ, người mau lấy linh điêu ra, làm thịt bọn chúng, con biến ra trẻ tuổi hơn cũng không sao”,  

 

Lúc này, đáy lòng Thạch Cảm Đương lóe lên một dự cảm bất an.  

Linh điêu có thể giúp hắn ta thoát thân, nhưng còn sư tổ thì sao? 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.