Phong Thần Châu

Chương 1732: Nhỏ yếu?



 Hai nhân vật gánh đỉnh của Thần gia đã đến!   

 

Chỉ là hai nhân vật gánh đỉnh kia nhìn thấy cảnh này, không chắc thành cái bộ dạng gì.  

 

Trong chốc lát, hai thân ảnh đã tới.  

 

Chính là Thần Khải, trưởng tộc hiện giờ của Thần gia.  

 

Và lão trưởng tộc Thần gia Thần Chiến Thương.  

 

Chùm ánh sáng linh khí phóng lên cao kia đại diện cho hai người đã bước vào cảnh giới Thiên Vị.  

 

Tu vi và thực lực mạnh mẽ như vậy mới là căn bản để Thần gia đứng vững và chiếm bá đạo.  

 

“Xảy gia chuyện gì?”  

 

Dáng vẻ trung niên, Thần Khải một thân áo sam kim tơ lụa mượt mà, ông ta hô lên một tiếng.   

 

Lập tức có người bay tới bên cạnh Thần Khải, thấp giọng bẩm báo chuyện đã xảy ra.  

 

“Cái gì?”  

 

Khắc tiếp theo, Thần Khải nổi giận đùng đùng.  

 

Nhị đệ và tam đệ đã chết!  

 

Con trai mình bị người ta phế tứ chi.  

 

Đôi mắt Thần Khải nhìn về phía Tần Ninh.  

 

Lúc này Tần Ninh đứng ngạo nghễ trên rồng băng, hắn đứng chắp tay, lạnh lùng nhìn xuống phía dưới.  

 

“Tần Ninh tông chủ, chà đạp lên mặt mũi Thần gia ta như vậy là có ý gì?”  


 

Thần Khải nổi giận nói.  

 

“Chà đạp lên mặt mũi Thần gia ngươi?”  

 

Tần Ninh cười giễu cợt: “Thần gia ngươi cũng không đáng để ta chà đạp”.  

 

“Hôm nay đến đây, ta chỉ cần một lời giải thích”.  

 

“Thần gia muốn cưỡng ép cưới người của Tần Ninh ta, tàn phá nặng nề gia nô của ta, không phải chính là ức hiếp Tần Ninh ta nhỏ yếu?”  

 

“Hôm nay ta đến xem xem Tần Ninh ta có dễ bắt nạt như vậy không?”  

 

Lời vừa nói ra, mọi người than thở.  

 

Nhỏ yếu?  

 

Tần Ninh bây giờ nhìn ra không hề nhỏ yếu chút nào.  

 

“Tần Ninh tông chủ, ta nghĩ chuyện này nhất định có hiểu lầm gì không?”, Thần Chiến Thương mái tóc bạc phơ, màu da ẩm ướt lúc này đi ra.  

 

“Vẫn mong Tần tông chủ thả cháu trai ta ra”.  

 

“Thả ra? Có thể!”  

 

Tần Ninh phất tay, Thần Nam Vân bay lên giữa không trung.  

 

“Thần gia công bố trên đất đại lục Bắc Thiên, nhận sai với Tần Ninh ta!”  

 

“Mở phòng kho, người của Thanh Vân tông ta đến lấy”.  

 

“Thần gia ngươi vĩnh viễn không được bước chân vào Cửu U đại lục một bước!”  

 

Tần Ninh trực tiếp nói ra ba điều kiện.  

 

Nghe thấy Tần Ninh nói vậy, tất cả mọi người đều ngây ra.  

 

Tần Ninh vốn đến đây để giảng hòa, đơn giản là bới lông tìm vết.  

 

Bắt Thần gia xin lỗi? Chuyển kho? Không được đặt chân vào Cửu U?  

 

Ba điều kiện này, điều kiện nào cũng tát vào mặt Thần gia.  

 

Nghe đến đây Cốc Tân Nguyên lại hơi ngây người.  

 

Nói nương tay, ngược lại không giống như nói mềm lòng.  

 

Suy cho cùng, vẫn là Tần Ninh nhớ bạn cũ.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.