Phong Thần Châu

Chương 1755: “Thuận theo tình thế thôi!”



Tần Ninh chân thành nói: “Có lẽ nàng chưa chết mà chẳng qua chỉ là đang sống dưới một hình thức khác mà thôi, ta cũng vậy...”  

 

Cốc Tân Nguyệt lúc này lộ ra vẻ đấu tranh, nói: “Nhưng hồn phách chưa thành, vậy thì một cái kia của ta hẳn là không ra được, nhưng sau này tu luyện sức mạnh hồn phách thì khó tránh khỏi sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn...”  

 

“Nếu thật sự như vậy thì đến lúc đó ta cũng sẽ có cách xử lý”.  

 

Tần Ninh chắc chắn nói.  

 

Hắn là ai cơ chứ?  

 

Chín đời chín kiếp nổi tiếng vạn giới.  

 

Huyết mạch trời sinh, long phượng song hồn.  

 

Nếu thật sự đến lúc đó, hồn rồng thức tỉnh, có lẽ một hồn phách bên trong của Cốc Tân Nguyệt cũng sẽ không phải là vấn đề to tát.  

 

Tần Ninh có đủ tự tin.  

 

Cốc Tân Nguyệt lúc này lại cười hì hì nói: “Nhưng suy cho cùng ta vẫn muốn cảm ơn chàng”.  

 

Tần Ninh đương nhiên hiểu ý của Cốc Tân Nguyệt.  

 

“Từ chối không phải là ta không thích, nhưng mà nếu không thể một lòng với một người thì sẽ luôn cảm thấy thiệt thòi”.  

 

“Không sao!”  

 

Cốc Tân Nguyệt cười nói: “Chàng cũng không phải là người bình thường, đương nhiên không thể suy nghĩ giống người bình thường được rồi, ta thấy Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi kia sớm muộn gì cũng sẽ rơi vào bàn tay ác ma chàng”.  

 

“Thuận theo tình thế thôi!”  

 

Tần Ninh cười nói: “Ta cũng không thích ép buộc loại chuyện này, phải là do sức hấp dẫn từ chính ta phát ra mới đúng”.  

 

Cốc Tân Nguyệt xì một tiếng, nhích lại gần Tần Ninh ngủ thật say.  

 


Lần này rốt cuộc cũng đã an tâm.  

 

Tần Ninh lúc này ngồi xếp bằng.  

 

Thần hồn bên trong cơ thể từ từ xuất hiện.  

 

Nhưng thần hồn xuất hiện lúc này lại có vẻ hơi mờ mịt.  

 

Tần Ninh cười khổ nói: “Quả nhiên!”  

 

Hắn biết, một hồn khác của Cốc Tân Nguyệt kia hà tất lại không bận rộn can thiệp vào, khiến hắn và Cốc Tân Nguyệt lạc lối, hoàn toàn hoà làm một thể.  

 

Một hồn khác của Cốc Tân Nguyệt kia là vì lực hồn Thần Hoàng của hắn!  

 

Lần này xong, thần hồn băng hoàng của mình đã trở nên mờ nhạt đi rất nhiều.  

 

Có lẽ một Cốc Tân Nguyệt khác đã không chờ đợi được nữa, cần ngay sức mạnh linh hồn để tẩm bổ biển hồn đã cạn kiệt của mình.  


 

Nhưng cũng may thần hồn băng hoàng của hắn không phải là không thể khôi phục được.  

 

Nhìn một mảng đỏ tươi trên giường, khoé miệng Tần Ninh khẽ nhếch lên.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.