Phong Thần Châu

Chương 1806: “Đi đến một nơi tốt!”



 “Vị trí của một đại chính cung, tam đại phó cung, ngay cả ta đều không nói được!”  

 

Tần Ninh cười nói: “Nhưng không sao, tóm lại là đều có thể tìm được, chúng ta đi thiền điện phó xem một chút trước”.  

 

Toàn bộ thiên cung Bắc Thương, bảy mươi hai tòa thiền điện, ba mươi sáu tòa phó điện đã đủ cho bọn họ tìm rồi.  

 

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này cũng đã thu hồi lại vẻ kinh ngạc, rời đi theo Tần Ninh.  

 

Đôi mắt Thạch Cảm Đương bây giờ liến thoắng như kẻ gian.  

 

“Sư tôn...”  

 

Theo sau lưng Tần Ninh, đi ở trên thảo nguyên, Thạch Cảm Đương cười hắc hắc nói: “Sư tôn, ta nhớ năm đó Bắc Thương Đế Quân hình như ngưng tụ ra một ao Hoàng thể, biển Chân Nguyên phải không?  

 

“Ừ!”  

 

“Ta có thể đi vào ngâm mình không?”, Thạch Cảm Đương tràn đầy nôn nóng nói.  

 

“Ngươi?”  

 

Tần Ninh liếc Thạch Cảm Đương một cái, nói: “Ta tự có tính toán, ngươi cũng đừng đi vào ngâm mình, ao Hoàng thể chuẩn bị cho Viên Viên, biển Chân Nguyên chuẩn bị cho Sương Nhi, lần này các nàng bước vào Thiên Vị, không vấn đề”.  

 

“Còn về ngươi, ta tự có chuẩn bị”  

 


Nghe thấy lời này, Thạch Cảm Đương sắc mặt ủ rũ.  

 

 

 

Bây giờ Cốc Tân Nguyệt xoay mình thành công, trở thành sư mẫu của hắn ta, vậy về sau nhất định có thứ đồ gì tốt, Tần Ninh nhất định sẽ để cho Cốc Tân Nguyệt.  

 

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi bây giờ còn chưa leo lên được vị trí đấy.  

 

Sư tôn này liền gọi hai nàng tới.  

 

Cuộc sống sau này, sợ rằng khổ sở.  

 


Lúc này Tần Ninh nghiêm túc nói: “Ngươi biết, quan trọng nhất của thiên cung Bắc Thương là gì không?”  

 

“Cái gì?”  

 

“Mạc Sơn cung một trong tam đại phó cung, bên trong Mạc Sơn cung có một ngọn núi hư vô. Ta đảm bảo ngươi đến núi hư vô rồi cũng có khả năng tiến vào huyền cảnh Tạo Hóa”.  

 

“Thật sao?”  

 

“Đương nhiên rồi!”  

 

Tần Ninh cười một tiếng.  

 

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ở một bên lắng nghe, không có chen vào.  

 

Hai sư đồ này, lời họ nói có lúc các nàng cũng không nghe rõ, dứt khoát không hỏi.  

 

Bốn người đi dọc theo thảo nguyên lớn.  

 

Tần Ninh liên tục dẫn đường, rẽ khúc cong, trên đường cho dù gặp mấy tòa cung điện, tần Ninh cũng không dừng lại.  

 

Tần Ninh cười nói: “Bây giờ ta tu hành một môn huyền quyết, cần một chút đồ tốt, đi tìm trước đã”.  

 

Tần Ninh lộ vẻ thần bí nói.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.