Ngay sau đó, sức sống dồi dào tràn vào bên trong cơ thể của Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.
Một khắc sau, hai người rốt cuộc cũng hiểu ra, tiếng kêu của Thạch Cảm Đương tại sao lại tiêu hồn đến thế.
Sức sống dồi dào tưới khắp lục phủ ngũ tạng, thất kinh bát mạch, thật sự... rất thoải mái!
Hai người lúc này vẫn còn bận tâm đến thể diện, đè nén thanh âm của mình.
Sức sống dồi dào dày đặc tinh khiết như thế khiến toàn thân từ trên xuống dưới của hai người Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên óng ánh trong suốt.
Da thịt vốn bóng loáng trắng như tuyết lúc này phát ra tia sáng nhàn nhạt.
Ánh sáng lan toả, sức mạnh bên trong cơ thể của hai người dần dần được tưới tẩm.
Mỗi một tia sức mạnh gột rửa bên trong cơ thể đều khiến hai người thư thái thoải mái vô cùng.
Ba người lúc này đắm chìm bên trong tinh hoa của sự sống, quên hết tất cả.
Tần Ninh thấy cảnh này, gật đầu, không nói gì thêm.
Tiếp sau đây thì phải xem tạo hoá của bọn họ rồi!
Trong lòng bình ổn lại, Tần Ninh ngưng kết Cự Linh Mộc Hoàng quyết.