Phong Thần Châu

Chương 1834: “Đến cảnh giới gì rồi?”



Khuôn mặt tinh xảo, môi khép hờ, một đôi mắt mang theo ánh sáng linh động, trong trẻo lạnh lùng.  

 

Lúc này, phảng phất là tất cả ánh sáng trong thiên địa đều tụ tập trên người nàng.  

 

Giống như Đế Hậu xuất hiện, như nữ hoàng khuynh thành!  

 

Lạnh lùng, cao cao tại thượng, không dính bụi trần.  

 

Lúc này, Thạch Cảm Đương ngẩn ngơ.  

 

Mặc dù là Vân Sương Nhi cũng phải thấy một chút tự ti, mặc cảm.  

 

Tần Ninh đứng ở nơi đó, hơi sửng sốt.  

 

Diệp Viên Viên xuất quan!  

 

Hoàng thể Cửu Chuyển Linh Lung Thể.  

 

Lột xác thành Đế thể, Cửu Chuyển Linh Lung Thể!  

 

Vào giờ phút này, Diệp Viên Viên vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng lại có thêm một chút tiên khí, giống như người đang trước mắt, khí tức lại ở trời cao, chỉ có thể nhìn từ xa mà không thể đụng vào.  

 

“Sư tôn... Sư tôn...”  

 

Thạch Cảm Đương gọi vài câu.  

 

Hắn ta đương nhiên sẽ kinh ngạc, nhưng là sẽ không si mê.  

 

Dù sao đó là người của sư phụ, dám yêu thích thì khác nào thèm đòn.  

 

Nhưng không nghĩ đến, sư tôn gặp qua vô số mỹ nữ, không ngờ lúc này cũng sẽ bị hớp hồn!  

 

Đến cả Vân Sương Nhi lúc này cũng lấp lánh hai mắt, cô gái này cũng mê gái hả?  

 

Tần Ninh lúc này đúng là đang sững sờ.  

 

Nhưng lại không phải sững sờ vì cái đẹp.  

 

Mà là hắn không ngờ Diệp Viên Viên sẽ xuất quan lúc này.  


 

Khi chín luồng ánh sáng tiêu tan, Diệp Viên Viên từ trên trời giáng xuống, chân ngọc đạp ở trên mặt nước, đi tới bên cạnh Tần Ninh, nhìn thấy hắn thì hai gò má đỏ hồng.  

 

Dù sao, lúc trước bị Tần Ninh đọc được suy nghĩ trong lòng, biết mình mến mộ hắn, nên lúc này Diệp Viên Viên cảm thấy không tự nhiên.  

 

“Thành công tiến hóa đến Đế thể rồi?”  

 

“Vâng!”, Diệp Viên Viên gật đầu.  

 

“Nhanh hơn ta dự đoán nhiều, có phải là cô bị quấy nhiễu không?”, Tần Ninh lại ân cần hỏi.  

 

Diệp Viên Viên cúi đầu, nói: “Không phải, chỉ là... hấp thụ xong Hoàng Diệp Hỏa Thánh Nhũ, lột xác thành Đế thể thành công, ta liền xuất quan!”  

 

“Xem ra thiên phú của cô còn tốt hơn so với những gì ta tưởng tượng”.  

 

Tần Ninh nói vậy cũng không phải là nói điêu.  

 

Lúc trước đệ tử Lưu Vân của Bắc Thương Đế Quân cũng là Hoàng thể.  

 

Nhưng Hoàng Diệp Hỏa Thánh Nhũ, Lưu Vân lột xác Đế thể, cũng không hấp thu toàn bộ.  

 

Thế gian này, Linh thể, Thánh thể, Vương thể, Hoàng thể, Đế thể, Thần thể chính là trời cao ban cho.  

 

Cũng không phải tất cả Hoàng thể đều có thể tiến hóa làm Đế thể.  

 

Cửu Chuyển Linh Lung thể chính là một loại Hoàng thể có thể tiến hóa.  

 

Có điều, cho dù là như vậy thì một số người trời sinh Hoàng thể, nhưng chưa chắc đã là thiên chi kiêu tử.  

 

Diệp Viên Viên không chỉ là Hoàng thể mà bản thân cũng cực kỳ có thiên phú, thích hợp con đường võ đạo.  

 

Diệp Viên Viên lúc này gật đầu, không nhiều lời.  

 

Bị Tần Ninh nhìn thấy bí mật nơi đáy lòng, nàng dù có lạnh lùng đến đâu, ít nói đến đâu đi nữa, lúc này lại đối mặt với Tần Ninh thì vẫn ngượng ngùng.  

 

“Đã như vậy, thực lực cũng tăng trưởng mạnh mẽ!”  

 

“Đến cảnh giới gì rồi?”  

 

Tần Ninh hỏi lần nữa.  

 

Diệp Viên Viên gật đầu đáp: “Cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, có điều nếu thi triển uy Đế thể và đế quyết Cửu Chuyển mà công tử truyền cho thì hẳn là có thể đối chiến cảnh giới Thiên Vị trung kỳ, thậm chí hậu kỳ!”  

 

Tần Ninh lúc này gật đầu.  

 

Một bên khác, Vân Sương Nhi lại ảm đạm cúi đầu.  

 

Tần Ninh nhẹ nhàng sờ Vân Sương Nhi đầu, cười nói: “Sương Nhi ngoan, đừng nhụt chí, lát nữa ta tìm đến cung Triết Vân, Hỗn Độn thể của cô sẽ tăng trưởng mạnh mẽ!”  

 

“Thật sao?”  

 

Vân Sương Nhi tức thì vui vẻ.  

 

Thạch Cảm Đương lúc này hoàn toàn chết đứng.  

 

“Diệp Viên Viên, cô đến cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ?”  

Thạch Cảm Đương nôn nóng hỏi. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.