Phong Thần Châu

Chương 1838: Nàng đúng là có hơi nóng vội.





“Làm gì có chuyện xứng hay không xứng ở đây?”, Tần Ninh nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của Diệp Viên Viên, cười nói: “Cô là Hoàng Thể, Đế Thể, tương lai còn là Thần Thể, đi con đường thánh nhân, tiền đồ rộng mở vô cùng, cô có thể bay lượn khắp thế giới Đại Thiên này!”  

 

“Hơn nữa, cô lại còn là một mỹ nữ tuyệt thế khuynh thành, mặc dù tính tình có hơi lạnh lùng nhưng cơ thể đâu có lạnh đâu!”  

 

Nghe thấy lời này, gương mặt của Diệp Viên Viên đỏ lên.  

 

Nàng đương nhiên có tự tin về dung mạo của mình.  

 

Thế nhưng Tần Ninh là ai cơ chứ?  

 

Có thể nói nhan sắc đối với Tần Ninh mà nói chỉ là một trong những tiêu chuẩn mà thôi.  

 

“Đừng xem thường bản thân mình, nếu không vì sao ta lại giữ cô ở bên cạnh làm tỳ nữ? Cho dù có là tỳ nữ thì ta cũng chưa bao giờ đối xử với các cô như tỳ nữ cả!”  

 

“Ừm!”  

 

Hai mắt Tần Ninh nheo lại, đánh giá đường cong lồi lõm của Diệp Viên Viên, cười nói: “Nếu như cô nguyện ý đầu gối tay ấp, bản công tử đưa cô lên làm phu nhân cũng chưa hẳn là không được!”  

 

Nghe thấy lời này, cơ thể của Diệp Viên Viên lập tức cứng ngắc.  

 

 

 

Ánh nhìn của Tần Ninh khiến nàng cảm thấy không được tự nhiên.  

 

Chuyện nam nữ nàng cũng không hiểu cho lắm!  

 

Nhưng Tần Ninh đã sống một đời sao lại không hiểu được cơ chứ?  

 

Trước mặt Tần Ninh nàng chỉ là một con chim non thuần khiết.  

 

“Mọi chuyện cứ để thuận theo tâm ý của mình là được, người sống một đời tu hành võ đạo trở nên lớn mạnh hơn, là theo đuổi”.  

 

“Nhưng cũng không thể vì theo đuổi cái đó mà từ bỏ tình cảm của mình, nếu nói như thế thì những người thánh nhân thần nhân kia há chẳng phải không có người đời sau sao?”  

 

Tần Ninh rất có lĩnh ngộ đối với chuyện này.  

 

Phụ đế hùng mạnh cỡ nào cơ chứ?  

 

Nhưng khi thấy mẫu đế không phải không dám nhúc nhích đấy sao?  

 

Cho dù là Vô Thượng Thần Đế cũng không chạy thoát được một chữ tình.  

 

Diệp Viên Viên khẽ gật đầu.  

 

“Được rồi, cứ từ từ khống chế sức mạnh Đế Thể bộc phát, hơn nữa cô giờ đã là Đế Thể, trường tiên không thích hợp là vũ khí nữa rồi, vẫn là dùng kiếm thì tốt hơn!”  

 

Tần Ninh mỉm cười, liền muốn đứng dậy.  

 

Diệp Viên Viên lúc này đột nhiên giữ Tần Ninh lại.  

 

Thân thể lồi lõm giờ phút này ở trong ngực của Tần Ninh mềm mại như nước.  

 

Diệp Viên Viên nhỏ giọng ưm một tiếng, nhẹ nhàng trút bỏ váy dài trên người.  

 

Thấy cảnh này Tần Ninh hơi sững sờ.  

 

Từ từ, cơ thể của Diệp Viên Viên run lên.  


 

Nàng đúng là có hơi nóng vội.  

 

Cốc Tân Nguyệt là người đến sau mà bây giờ đã trở thành Tần phu nhân.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.