Phong Thần Châu

Chương 1849



 "Mấy cái lĩnh ngộ này định lừa ai hả?"  

 

Nghe đến đây, Triết Vân lộ ra vẻ khó xử.  

 

"Tần Đế tiền bối, theo lý mà nói thì vãn bối không được bất kính với ngài, thế nhưng sư tôn để lại một tia ý niệm ở chỗ này chính là để kiểm tra, nếu như ngài thật sự muốn mở tường Vạn Đạo thì phải qua được bài kiểm tra!"  

 

"Ta hiểu rồi!"  

 

Tần Ninh nói tiếp: "Chuẩn bị bắt đầu đi!"  

 

Triết Vân cười khổ một tiếng, nói: "Bài kiểm tra chính là ta!"  

 

"Ngươi?"  

 

"Nếu như Tần Đế có thể đánh bại được ta vậy thì coi như đã vượt qua bài kiểm tra".  

 

Triết Vân lúc này vung tay lên, một thanh trường thương xuất hiện ở trong tay.  

 

"Tần Đế tiền bối chú ý, nếu thua ở đây thì sẽ chết", Triết Vân chân thành nói: "Còn nếu như ta thua thì nhiệm vụ cuối cùng mà sư tôn giao phó xem như đã hoàn thành, tường Vạn Đạo tuỳ ý Tần Đế làm chủ".  

 

"Ta hiểu rồi, bắt đầu đi!"  

 

Triết Vân tiếp tục nói: "Tần Đế tiền bối, tuy ta biết ngài bá đạo vạn năm ở ngàn vạn đại lục, nhưng ngài bây giờ là cảnh giới Địa Vị sơ kỳ..."  

 

"Tiểu tử thúi, từ khi nào mà ngươi lằng nhà lằng nhằng giống sư tôn của ngươi rồi thế hả, mau ra tay đi, đồ đệ của ta vẫn còn đang ở bên ngoài chờ ta đấy!"  

 

Triết Vân cười khổ một tiếng, cầm trường thương trong tay.  

 

Lắc trường thương một cái, lúc này thương mang bắn ra bốn phía.  

 

Mặc dù hắn ta biết Tần Ninh khó lường, thế nhưng trận đấu này bắt buộc phải chiến.  

 

Cửu U Đại Đế năm đó lừng lẫy một thời ở Cửu U đại lục.  

 

Sau đó uy danh càng ngày càng lan rộng trên khắp ngàn vạn đại lục.  

 

Ngay cả sư tôn lão nhân gia so sánh với Cửu U Đại Đế cũng bị lu mờ.  

 

Người như này cho dù đã thay hình đổi dạng thì thực lực cũng không phải thứ mà hắn ta có thể khinh thường được.  

 

"Tần Đế tiền bối, cảnh giới của ta bị áp chế đến cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, so với ngài..."  

 

"Nói nhảm nhiều quá rồi đấy!"  

 

Tần Ninh lúc này sải bước đi ra, vung ra một chưởng.  

 

Bùm...  

 

Cự Linh Mộc Thiên Chưởng!  

 

Một chưởng, một dấu tay lúc này bay lên không trung.  

 

Trên dấu tay kia ngưng tụ từng đường vân gỗ, giống như vòng tuổi của cây gỗ, bao trùm toàn bộ bàn tay nhưng lại ẩn chứa sức công phá mạnh mẽ.  

 

"Tiếu Không Thương Quyết!"  

 

Triết Vân bây giờ đã thật sự ra tay, khí tức toàn thân từ trên xuống dưới thay đổi hoàn toàn.  

 


Trong chốc lát, hai thân ảnh giao nhau.  

 

Bùm!  

Tiếng nổ tung lúc này vang lên, một nửa cơ thể của Triết Vân nổ tung, hoá thành bột mịn. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.