Lãng Thiên Thánh nhìn về phía hai người Thiên Trường Khiếu và Long Diễm quát lên: “Lão tổ của hai tộc các ngươi đâu? Đều giả chết cả rồi à?”
“Còn không đến thì Lãng Thiên Thánh ta hôm nay cũng chẳng cần thể diện nữa lập tức rút lui, để ta xem xem bốn người các ngươi có thể chạy thoát không”.
Sắc mặt của hai người Thiên Trường Khiếu và Long Diễm lúc này đều rất khó coi.
“Tiền bối, đại lục Thiên Nguyệt của bọn ta cách chỗ này hơi xa một chút...”
“Xa một chút? Đến bây giờ vẫn còn coi ta là trẻ con à?”
Lãng Thiên Thánh trầm giọng nói: “Có khi nào đã đến từ lâu nhưng đứng ngoài xem náo nhiệt, muốn để lão hủ làm chim tiên phong đúng không?”
Lãng Thiên Thánh thân là huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn, nói ra lời này thật đúng là không biết xấu hổ.
Thể diện là cái gì cơ chứ?
Có thể giữ được mạng sao?
Lần này Lãng gia mặc dù mất đi một vị huyền cảnh Tạo Hoá thì coi như vẫn còn có thể chấp nhận được, nhưng nếu cứ tiếp tục chém giết vậy thì thương vong sẽ càng nhiều.
Mấy đại lục khác không đến trợ giúp thì bọn họ căn bản không thể chống đỡ được.