Lại thấy một người ngồi trên thân Hải Long, lướt không mà tới.
Đó cũng không phải Hải Long thật mà là lấy hơi thở Tạo Hóa gia cố nước biển gây phản ứng nhiệt hạch tạo thành hình rồng.
“Hải Tông lão đầu!”
“Thạch Kiếm Phong trước giờ sĩ diện, giờ bị thằng bé này vả mặt, chắc giờ tức lắm rồi”.
Một bà già lúc này chậm rãi đi đến, khom lưng khom người, bước đi cực kỳ thong thả.
Nhưng mỗi một bước, nhìn như từ từ nhưng đều là là bước ra ngàn vạn mét, chỉ sau vài bước là đã tới trước mặt mọi người.
“Hạ Chi Ngọc!”
Nhìn người tới, Thạch Kiếm Phong cùng Hải Tông, đều là hơi ngẩn ra.
“Làm sao? Lão bà tử ta không chết, các ngươi rất kinh ngạc sao?”, Bà già phùng mang trợn mắt, vô tình nói: “Không ngờ thiên cung Bắc Thương mở ra mà lại xuất hiện một thanh niên thú vị như thế, bà già ta cũng rất là hiếu kỳ”.
Hạ Chi Ngọc tuy nói vậy, nhưng ánh mắt nhìn Tần Ninh cũng tràn ngập sát cơ.
Hạ gia của đại lục Cổ Lĩnh!
Ba đại huyền cảnh Tạo Hóa, đều chết trong tay Tần Ninh.
Đây là sự nhục nhã vô cùng, càng là sự tổn thất to lớn.