Phong Thần Châu

Chương 1961: “Tên này không đơn giản”.



 Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này cũng im lặng không lên tiếng.  

 

Giờ đã là lúc nào rồi mà Thạch Cảm Đương vẫn còn dán sát vào người Tần Ninh, thân mật cọ xát, bộ dạng hoàn toàn là hưởng thụ chứ.  

 

Tốt xấu gì thì cũng là huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn, Thạch Cảm Đương chẳng lẽ không thể để ý đến thể diện của bản thân một chút được sao?  

 

 

 

Nghe đến đấy, Thạch Cảm Đương cười he he, vẫn không biết nhục tránh sang một bên.  

 

“Linh cảnh Niết Bàn, sư tôn, kính Bắc Thương có tác dụng không?”  

 

Thạch Cảm Đương không chắc chắn nói.  

 

Giống như cảnh giới Thiên Vị và huyền cảnh Tạo Hoá vậy, khác nhau một trời một vực.  

 

Huyền cảnh Tạo Hoá và linh cảnh Niết Bàn chính là khác biệt trời vực.  

 

Linh cảnh Niết Bàn là vô địch thế giới, có thể nói là cấp bậc đại nhân vật, nhân vật thuỷ tổ khai tông sáng lập ra môn phái.  

 

“Không biết”.  

 

Tần Ninh không nói nhiều.  

 


Bây giờ cái mà hắn đang suy nghĩ không phải là liệu có giết được hai người này không mà là có thể bắt sống được bọn họ hay không.  

 

Dù sao thì cũng là hai Địa Sứ của Thiên Đế các.  

 

Hơn nữa còn là đại nhân vật linh cảnh Niết Bàn, chuyện mà bọn chúng biết chắc chắn nhiều hơn huyền cảnh Tạo Hoá.  

 

Tần Ninh bây giờ không nói nhiều mà chuyên tâm giao tiếp với kính Bắc Thương.  

 

Từ từ, lông mày của Tần Ninh hơi nhíu lại.  

 

“Không phải là kính Nhân Hoàng mà chỉ là một phần của kính Nhân Hoàng, quả nhiên uy lực không đủ”.  

 


Tần Ning từ tốn nói: “Nếu đã vậy thì kính Bắc Thương, đến lượt ngươi giúp ta một tay rồi!”  

 

Giờ phút này, hai người Triệu Phương Bân và Nhiếp Dương từ trên cao nhìn xuống Tần Ninh ở bên dưới.  

 

“Tên này không đơn giản”.  

 

Triệu Phương Bân chậm rãi nói: “Trụ thiên vị cao vạn mét có thể thi triển dùng làm thần binh lợi khí!”  

 

Nhiếp Dương cũng nói: “Nói thật, thật sự không muốn giết chết hắn, nếu như có thể tóm sống hắn thì có lẽ sẽ biết được không ít bí mật đâu”.  

 

“Mệnh lệnh bên trên ngươi không thể làm trái được”, Triệu Phương Bân từ tốn nói: “Nếu không phải tầng lớp cấp cao bị người của Thanh Ninh các chặn lại thì tên này chỉ cần cử bừa một vị Thánh Sứ cảnh giới Sinh Tử ra tay thì chắc chắn sẽ phải chết”.  

 

“Thanh Ninh các...”  

 

Nhiếp Dương cười nhạo nói: “Trấn giữ Trung Lan quá lâu rồi, đã lúc nên thay chỗ rồi, Thiên Đế các của chúng ta chẳng qua là không dốc toàn lực mà thôi”.  

 

“Các chủ Thanh Vân kia cũng chẳng là nhân vật gì cả!”  

 


“Được!”  

 

Vù vù...  

Hai thân ảnh đáp xuống trong nháy mắt. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.