Phong Thần Châu

Chương 1987: Cột Thiên Vị cao vạn mét!



 “Ngươi...”  

 

Cốc Tân Nguyệt vừa định lên tiếng, nhưng sau đó lại thở dài một hơi không nói gì nữa.  

 

Nghe thấy vậy, Thạch Cảm Đương ngẩn người.  

 

Thở dài là ý gì?  

 

Thạch Cảm Đương không còn lời nào để nói.  

 

Mình rất kém cỏi sao?  

 

Mình cũng không tồi mà?  

 

Mình rất lợi hại đấy chứ!  

 

Sư tôn vẫn thường xuyên khen ngợi mình mà!  

 

Cốc Tân Nguyệt từ tốn nói: “Ngươi chính là làm bừa, vận dụng sức lực quá kém, nếu không hai người bọn họ mà không thi triển uy năng của Đế thể Cửu Chuyển Linh Lung và hỗn độn thể thì căn bản không thể chống đỡ được đến bây giờ đâu”.  

 

Nghe đến đây, Thạch Cảm Đương không phục nói: “Ta ra tay quá nặng rồi sao?”  

 

“Nếu không phải trước đây ngày nào cũng bắt nạt cô thì bây giờ cô có trả thù tôi không?”  

 

“Cái này á, nếu như mà ra tay nặng bắt nạt hai người bọn họ, chẳng may một ngày nào đó bọn họ trở thành nhị sư nương, tam sư nương của ta thì há chẳng phải ta sẽ bị ba ngươi ức hiếp đến chết sao?”  

 

Lời này vừa nói ra, bầu không khí ngay lập tức có chút lúng túng.  

 

Gương mặt xinh đẹp của Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đỏ bừng.  

 

Trái lại Cốc Tân Nguyệt chẳng thèm để ý, nhẹ nhàng nở một nụ cười lộ rõ sự quyến rũ, nhìn về phía Thạch Cảm Đương nói: “Sư tôn ngươi dặn ta phải huấn luyện ngươi cho thật tốt, không được khách khí, ta thấy chàng ấy nói đúng đấy”.  

 

“Viên Viên, Sương Nhi, hai cô nghỉ ngơi trước đi, ta đến dạy Thạch Cảm Đương phải khống chế sức lực như thế nào”.  

 

“Đừng đừng đừng, sư nương, ta đùa thôi!”  

 

Thạch Cảm Đương lập tức sợ rồi!  

 

Hắn ta chỉ là một huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn, đánh nhau với linh cảnh Niết Bàn thì há chẳng phải trét bùn vàng vào đũng quần sao (ý là tự mình làm khó mình), không chết cũng phải chết!  

 

...  

 

Giao chiến một hồi, Thạch Cảm Đương mặt mũi bầm dập, đứng ở bên trong sơn cốc nhìn Cốc Tân Nguyệt cao cao tại thượng giận mà không dám nói gì.  

 

Khinh người quá đáng!  

 

Nhưng mấu chốt là Cốc Tân Nguyệt là sư nương, cảnh giới hay thực lực đều mạnh hơn hắn ta, không còn cách nào cả!  

 

Vù...  

 

Mà giờ phút này ở trong Thanh Vân tông đột nhiên vang lên một tiếng vù vù.  

 

Bỗng có một cột Thiên Vị cao vạn mét dựng thẳng đứng chọc thủng trời.  

 

Cột Thiên Vị cao vạn mét!  

 

Đám người trong Thanh Vân tông lúc này chấn kinh sững sờ.  

Cho dù bây giờ bên trong Thanh Vân tông không có trưởng lão võ giả cảnh giới Thiên Vị thế nhưng tất cả mọi người đều biết cột Thiên Vị cao nhất không thể vượt quá ngàn mét được. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.