Phong Thần Châu

Chương 2006: “Chúng ta cũng sẽ không nương tay”.



 

Cốc Tân Nguyệt không nhịn được nói.  

 

“Ừ, Ma tộc dưới lòng đất không bị loại trừ, Cửu U đại lục khó có thể yên ổn”.  

 

“Mà năm đó, ta chỉ là cho rằng Ma tộc dưới lòng đất sinh ra từ địa tâm của Cửu U đại lục, nhưng hiện tại xem ra cũng không phải vậy...”  

 

Cốc Tân Nguyệt lại sửng sốt.  

 

“Ý của chàng là Ma tộc dưới lòng đất cũng không phải là sinh ra từ địa tâm của Cửu U đại lục?”  

 

“Ừ, thậm chí vô cùng có khả năng là tới từ thế giới bên ngoài”.  

 

“Thế giới bên ngoài?”  

 

Cốc Tân Nguyệt không hiểu.  

 

“Tiểu Nguyệt Nguyệt tương lai sẽ rõ”, Tần Ninh vỗ đầu Cốc Tân Nguyệt, cưng chiều nói: “Hơn nữa Tiểu Nguyệt Nguyệt nói không chừng cũng là đến từ thế giới bên ngoài, tương lai sẽ còn giỏi hơn cả ta”.  

 

“Thì ta lại có thể bảo vệ chàng”, Cốc Tân Nguyệt tựa vào lòng Tần Ninh, cười nói: “Đỡ phải để cho chàng bị người bắt nạt!”  

 

“Được!”  

 

Gian phòng lúc này yên tĩnh khác lạ.  

 


Mà giờ khắc này, bên trong một sơn cốc của Thanh Vân tông.  

 

Thạch Cảm Đương lúc này cầm búa rìu, nhìn hai người ở phía đối diện.  

 

Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi cầm trường kiếm, ánh mắt lạnh lùng.  

 

“Hai vị sư nương tương lai, Ma tộc dưới lòng đất sắp đột kích, lần này chúng ta tôi luyện thực lực, ta cũng không thể thiên vị các cô”.  

 

Thạch Cảm Đương đại nghĩa lẫm liệt nói: “Nếu như lúc này mà nhẹ tay thì chính là hại các cô”.  

 

“Thạch Cảm Đương, ngươi vận dụng hết toàn lực đi!”  

 

“Chúng ta cũng sẽ không nương tay”.  

 

Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi lúc này đều mang dáng vẻ sẵn sàng đón quân địch.  

 

Thạch Cảm Đương cũng oán thầm.  

 

Cốc Tân Nguyệt đánh hắn ta, hắn ta không dám đánh trả, mà hai huyền cảnh Tạo Hóa nhất đoạn, hắn ta cũng không được bắt nạt.  

 

Trước đó là không có lý do, không có cái cớ nào.  

 

Hiện tại, đây chính là lý do để hắn hiên ngang lẫm liệt, vì sự an toàn của Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi.  

 

Chính hắn ta cũng coi như là để cho hai vị sư nương tương lai giữ được tánh mạng mà tôi luyện bọn họ.  

 

Nếu có mạnh tay quá thì sư tôn cũng không thể nói được gì.  

 

Nghĩ tới đây, đáy lòng Thạch Cảm Đương vui như nở hoa.  

 

Đây chính là một cơ hội khó được, thống khoái bắt nạt người phụ nữ của sư phụ!  

 

Thạch Cảm Đương hét lớn một tiếng, búa rìu lóe lên, sát khí tung hoành, tấn công Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi.  

 

 


 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.