Quả thật đúng là không biết trời cao đất rộng.
Nhưng Tần Ninh mặc kệ, nhìn về phía ba người Kim Viễn, từ tốn nói: “Các ngươi cũng như thế, nếu tham chiến thì phối hợp chiến đấu, còn nếu không tham chiến thì ta tiêu diệt nước các ngươi!”
“Ngươi quá càn rỡ rồi đấy!”
Vệ Thúc Minh bây giờ râu tóc phập phồng, thấp giọng nói: “Uy hiếp tứ đại cổ quốc, bây giờ ngươi muốn khai chiến ở trên Cửu U đại lục sao?”
“Khai chiến? Các ngươi mà cũng xứng sao?”
Tần Ninh cười lạnh nói: “Một đám lão bất tử không biết trời cao đất rộng, không có tý liêm sỉ nào hết. Khai chiến? Ngươi đủ tư cách sao?”
Tần Ninh vừa nói xong liền trực tiếp vỗ một chưởng ra.
Chưởng ấn nóng rực một lần nữa hướng thẳng về phía ba người.
Bây giờ, sắc mặt của ba người Kim Viễn, Vệ Thúc Minh và Tề Quang Hải vô cùng khó coi.
Tần Ninh cùng lắm mới chỉ vừa bước vào huyền cảnh Tạo Hoá mà đã muốn khiêu chiến với ba người bọn họ, đúng là quá cuồng vọng.
Ba thân ảnh trong nháy mắt liền xuất thủ.
Nhất thời, bên trên bầu trời thành cổ bắn ra ánh sáng mạnh mẽ.
Tần Ninh đánh ra một chưởng ấn, thân ảnh đồng thời cũng lao vụt ra.
Một quyền!