Bốn tên Ma Đế dẫn đầu, phía sau là hàng ngàn hàng vạn tên Ma tộc tấn công đi ra.
Ảo ảnh nhìn cảnh này, chân mày nhíu lên.
“Một đám phế vật...”
Nhìn đám Ma tộc xung quanh, ảo ảnh đột nhiên cảm thấy, cho dù là Niết Bàn thất trọng thì cũng không thể giết được Tần Ninh.
Mà nếu Tần Ninh giết ngược bốn tên kia thì đám người còn lại không thể gây nên uy hiếp gì cho hắn.
Mặc dù là trong khoảng thời gian ngắn không giết chết được, Tần Ninh cũng có thể trốn.
Ngoại trừ hắn ta ra, không ai trong ngũ mạch Ma tộc có thể phân biệt được Tần Ninh.
Có thể nói Tần Ninh ngụy trang thành Ma tộc, một mình có thể tiêu diệt ngũ đại tộc.
“Một đám phế vật...”
Ảo ảnh lần nữa chửi một tiếng, từ từ nói: “Ta vốn dĩ định chế tạo đại quân ở Thương Lan, hôm nay cũng chỉ có thể mạo hiểm thử xem...”
Ảo ảnh không ngừng thấp giọng mắng, thân ảnh lờ mờ vào thời khắc này run không ngừng.
Lúc này, bốn Đại Ma Đế đánh về phía Tần Ninh.
Có long phượng hộ thể, Tần Ninh lúc này hoàn toàn không sợ.
Niết Bàn thất trọng thì sao?
Đời này sống lại, từ ban đầu tu hành Hổ Gầm Long Ngâm quyền đến Đại Phần Nhật Bá Thể của bây giờ.
Đều lấy việc tôi thể làm chủ.
Có thể nói tuy hắn đang ở huyền cảnh Tạo Hóa.
Nhưng dù là võ giả linh cảnh Niết Bàn cũng tuyệt đối không thể phá hư cường độ thân thể của hắn!
Đây chính là sự tự tin của hắn.
Những kẻ này vĩnh viễn không hiểu được.
Có đôi khi cảnh giới tuyệt đối cũng không có nghĩa lý gì.
Mỗi một cảnh giới phải tu hành đến viên mãn mới là căn bản của con đường tu luyện.
Cảnh giới cao không có nghĩa là căn cơ ổn định.
Có lúc đột phá nhanh thậm chí sẽ khiến cho cảnh giới của chính mình bất ổn.
Giống như võ giả linh cảnh Niết Bàn được xây nên từ bùn đất, tuy nói cao lớn uy mãnh.
Nhưng nếu so sánh với huyền cảnh Tạo Hóa được xây đắp từ gang thép thì sao?
Chỉ là con hổ bùn mà thôi!
Bốn người này bị ảo ảnh mạnh mẽ kéo lên Niết Bàn thất trọng.
Bản thân ở Niết Bàn nhị trọng đã là hổ bùn, giờ được nâng cấp lên, thì thành cọp giấy.
“Muốn giết ta sao?”
Tần Ninh hừ một tiếng, nói: “Vì mạng sống của mình liền trắng trợn tàn sát chủng tộc khác?”
“Việc các