Phong Thần Châu

Chương 2161: Hắn ta sẽ chết không nơi chôn cất!



 Mà mẫu thân của hắn ta cũng bởi vì vậy mà chết.  

 

Mối thù này có thể không báo hay sao?  

 

Không thể không báo!  

 

Nếu như không báo, nhà họ Lý sẽ biến mất hoàn toàn.  

 

Là ở trong đại lục Vạn Thiên, cứ thế chết đi giống như một con kiến nhỏ, hay là hào quang vạn dặm, vươn đến đỉnh cao của thế giới?  

 

Giờ phút này, trong lòng Lý Nhàn Ngư đã có quyết định!  

 

Cho dù Tần Ninh muốn hắn ta lên núi đao hay xuống biển lửa, hắn ta cũng nhất định sẽ đi.  

 

Chỉ cần có thể trở nên cường đại!  

 

“A…”  

 

Đột nhiên, sắc mặt Lý Nhàn Ngư thay đổi, hắn ta hét lớn một tiếng.  

 

Bước chân vững vàng, cả người hắn ta bay thẳng lên không trung.  

 

Thân thể hắn ta rơi thẳng xuống khe vực sâu thăm thẳm ở giữa những ngọn núi, cứ thế rơi xuống…  

 

Lúc này, Tần Ninh đang đứng ở bên bờ vực.  

 

Nhìn Lý Nhàn Ngư đã rơi xuống dưới, Tần Ninh khẽ thì thầm nói: “Muốn mở ra Vãng Sinh đồng thì tàn sát người thân mới là biện pháp chính xác nhất”.  


 

“Nhưng trừ phương pháp đó ra, thì chỉ còn một cách đó là giết chết trái tim!”  

 

“Giết chết chính trái tim của ngươi cũng có thể mở ra Vãng Sinh đồng, nhưng cũng không phải mở ra toàn bộ giống như phương pháp tàn sát người thân, sau này sẽ càng gặp nhiều khó khăn hơn…”  

 

Tần Ninh chậm rãi nói: “Đây là sự lựa chọn của chính bản thân ngươi, hy vọng ngươi…đừng bôi nhọ cái tên Phong Vương!”  

 

Tần Ninh nói xong liền xoay người rời đi.  

 

Giờ phút này, sức mạnh toàn thân của Lý Nhàn Ngư đã trở nên tán loạn.  

 

Tốc độ rơi xuống thực sự là rất nhanh.  

 

Mà hắn ta mới chỉ đạt tới cảnh giới Linh Phách thôi, tốc độ như thế này hắn ta không thể nào cản được.  

 

Đồng thời ở giữa hai ngọn núi này, gió lạnh gào thét dữ dội, ẩn trong đó còn có một trận gió mãnh liệt.  

 

Quần áo toàn thân hắn ta bị xé rách, biến thành những mảnh vụn nhỏ.  

 

Lúc này, làn da giống như bị từng nhát kiếm sắc bén cắt qua, máu chảy không ngừng.  

 

Không thể tiếp tục!  

 

Cứ như vậy rơi xuống, hắn ta nhất định sẽ chết!  

 

Giờ phút này sắc mặt Lý Nhàn Ngư đã trở nên trắng bệch.  

 

Thật sự là sẽ chết!  

 

Chẳng lẽ đây chính là biện pháp trong lời nói của Tần Ninh?  

 

Bên bờ sống chết, mở ra Vãng Sinh đồng?  

 

Nhưng nếu không thể mở ra được thì làm sao bây giờ?  

 


“Không!”  

 

Hắn ta hét lớn một tiếng, lúc này, máu tươi văng tung toé trên thân thể Lý Nhàn Ngư.  

Giữa dòng máu đỏ ấy, hai tròng mắt màu xám trắng của hắn ta dường như loé lên hào quang màu đen kỳ lạ. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.