“Ngươi dám!”
Thiết Hung cùng Thiết Ha phẫn nộ quát lên.
“Trên đời này có chuyện mà Tần Ninh ta không dám làm sao?”
Nói xong, Tần Ninh vung ra một chưởng, bốn băng nguyệt lại hiện, trực tiếp tấn công Hà Ngọc Kiệt.
Phốc...
Máu tươi tung tóe, máu thịt be bét, Hà Ngọc Kiệt biến mất ở bên trong ánh sáng băng nguyệt.
Thiết Hung cùng Thiết Ha tái mét mặt mày.
Hà Ngọc Kiệt là con trai của môn chủ Tứ Tượng môn - Hà Thâm, tuổi còn trẻ, tu vi Niết Bàn nhất trọng, rất được coi trọng.
Lần này xuất hành cũng là vì tôi luyện thực lực một phen.
Hai người bọn họ đi theo, thêm ba con Bá Địa Cự Viên, có thể nói là thực lực cực mạnh.
Nhưng bây giờ Hà Ngọc Kiệt lại bị giết chết ngay trước mặt bọn họ.
Việc này nếu bị môn chủ biết, thứ chờ đợi bọn họ cũng chỉ có sống không bằng chết.
“Vô liêm sỉ, nạp mạng đi!”
Thiết Hung cùng Thiết Ha đã mất lý trí.
Hành động này của Tần Ninh đã hoàn toàn đẩy bọn họ về phía vực sâu.
Thấy hai người đánh tới, Tần Ninh khuôn lạnh lùng.
Ông...
Chốc lát, giữa hai tay là bốn mặt trăng băng lam bắn ra.
Bang bang...
Thiết Hung cùng Thiết Ha không chịu nổi, khuôn mặt tái mét, rút lui.
Tần Ninh mặc dù có cảnh giới thấp hơn bọn họ nhưng thực lực lại mạnh hơn bọn họ.
Hơn nữa huyền quyết thi triển ra có uy lực cực kỳ bá đạo.
Cái tên này rốt cuộc làm như thế nào?
Hai người chật vật rút lui, không ngừng thổ huyết.
“Nhìn cái gì?”
Thiết Hung xoay người lại nhìn mười mấy người kia, nói: “Trốn mau, nhớ kỹ hai người này, trở về bẩm báo môn chủ, thiếu môn chủ bị hai người này giết chết”.
“Đi mau lên!”
Soạt soạt soạt...
Lập tức, những người này chạy về khắp các phía.
“Chạy thoát được sao?”