Vạn Khuynh Tuyết nở một nụ cười, thản nhiên nói: "Trước mắt người chủ trì Vạn Thiên các là phụ thân của ta Vạn Cửu Thiên".
Quả nhiên là Vạn Cửu Thiên.
Trong lòng Tần Ninh thở dài.
Vạn Nhất Thiên có hai đứa con trai là Vạn Cửu Thiên và Vạn Tử An.
Vạn Cửu Thiên thích hợp quản lý Vạn Thiên các, còn Vạn Tử An... cái tên tiểu tử ngu ngốc đấy...
Vạn Khuynh Tuyết nhìn Tần Ninh, cười nói: "Không biết Tần Ninh công tử từ đâu đến?"
"Hiểu rõ về Vạn Thiên các chúng ta như vậy, vậy thì nơi xuất thân của Tần công tử chắc hẳn không phải là một nơi tầm thường không tên tuổi".
Tần Ninh cười nói: "Nhóc con, đừng hòng gài ta, ta đến từ đâu thì Vạn Thiên các của cô mánh khoé thấu trời tra một cái là biết ngay mà".
"Ta cũng không giống như cô nghĩ đến từ thế gia cổ nào cả, cũng chẳng phải nhân vật đến từ mấy chỗ kia, ta chỉ muốn bán một vài thứ đồng thời mua một số thứ mà thôi".
Bị gọi là nhóc con, trong lòng Vạn Khuynh Tuyết có hơi buồn bực.
Tần Ninh trông cũng xấp xỉ tuổi cô ta mà.
Nhưng Vạn Khuynh Tuyết cũng không quá để ý cái này, nói tiếp: "Tần công tử vẫn còn đồ muốn bán sao?"