Phong Thần Châu

Chương 2199: Lại không nhìn ra được.



 Vạn Khuynh Tuyết nở một nụ cười, thản nhiên nói: "Trước mắt người chủ trì Vạn Thiên các là phụ thân của ta Vạn Cửu Thiên".  

 

Quả nhiên là Vạn Cửu Thiên.  

 

Trong lòng Tần Ninh thở dài.  

 

Vạn Nhất Thiên có hai đứa con trai là Vạn Cửu Thiên và Vạn Tử An.  

 

Vạn Cửu Thiên thích hợp quản lý Vạn Thiên các, còn Vạn Tử An... cái tên tiểu tử ngu ngốc đấy...  

 

Vạn Khuynh Tuyết nhìn Tần Ninh, cười nói: "Không biết Tần Ninh công tử từ đâu đến?"  

 

"Hiểu rõ về Vạn Thiên các chúng ta như vậy, vậy thì nơi xuất thân của Tần công tử chắc hẳn không phải là một nơi tầm thường không tên tuổi".  

 

Tần Ninh cười nói: "Nhóc con, đừng hòng gài ta, ta đến từ đâu thì Vạn Thiên các của cô mánh khoé thấu trời tra một cái là biết ngay mà".  

 

"Ta cũng không giống như cô nghĩ đến từ thế gia cổ nào cả, cũng chẳng phải nhân vật đến từ mấy chỗ kia, ta chỉ muốn bán một vài thứ đồng thời mua một số thứ mà thôi".  

 

Bị gọi là nhóc con, trong lòng Vạn Khuynh Tuyết có hơi buồn bực.  

 

Tần Ninh trông cũng xấp xỉ tuổi cô ta mà.  

 

 

 

Nhưng Vạn Khuynh Tuyết cũng không quá để ý cái này, nói tiếp: "Tần công tử vẫn còn đồ muốn bán sao?"  

 

"Đương nhiên!"  

 

Tần Ninh nói rồi bảo Lý Nhàn Ngư lấy ra một cây gậy trúc.  

 

Bây giờ Lý Nhàn Ngư cẩn thận tỉ mỉ không tuỳ tiện giống như lúc trước nữa.  

 

Chỉ là một tảng đá màu đỏ sẫm mà trị giá tận hai trăm hai mươi vạn, vậy thì cây gậy trúc này không biết đáng giá bao nhiêu tiền?  

 

"Đây là thứ gì?"  

 

Vạn Khuynh Tuyết nhìn kĩ lại, chỉ là một cây gậy trúc bình thường thôi mà.  

 

Nàng tự hỏi bản thân mình là một huyền đan sư tam giai, luyện chế huyền đan tam phẩn hoàn toàn không thành vấn đề.  

 

Lại không nhìn ra được.  

 

Huyền đan sư cấp ba ở đại lục Vạn Thiên là vô cùng hiếm thấy.  

 

Dù sao thì huyền đan sư cũng tương ứng với linh cảnh Niết Bàn tam phẩm.  

 

Có thể luyện chế ra được huyền đan tam phẩm thì ít nhất cũng rất có lợi đối với linh cảnh Niết Bàn.  

 

Phúc Lão đứng bên cạnh cũng lắc đầu.  

 

Cho dù ông ta có kiến thức rộng rãi nhưng bây giờ cũng không nhìn ra được.  

 

Tần Ninh cũng không nhiều lời lấy ra một cái bình ngọc.  

 

Giờ phút này, trong lòng bàn tay của Tần Ninh xuất hiện từng ngọn lửa.  

 

Ba người Phúc Lão, Ninh Húc và Vạn Khuynh Tuyết nhìn thấy cảnh này đều kinh ngạc.  

 

Địa hoả!  

 

 


 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.