Mà trên quả cầu tròn kia xuất hiện từng ô vuông nhỏ.
Ô vuông nhỏ bao trùm toàn bộ quả cầu, thoạt nhìn ngay ngắn khác thường.
“Cửu Cung Minh Kim!”
Lúc này Phúc Lão đột nhiên mở miệng, ánh mắt kinh hãi.
Cửu Cung Minh Kim?
Một bên, hai người Ninh Húc và Vạn Khuynh Tuyết mặt đầy không hiểu.
Phúc Lão từ từ nói: “Lão hủ từng nghe nói bên trong mấy chỗ tuyệt địa ở đại lục Vạn Thiên có loại kim loại độc đáo này”.
“Dùng để luyện chế huyền khí, pháp khí, thậm chí là bảo khí, cũng là bảo vật vô giá”.
“Hơn nữa, không chỉ như vậy, thêm vào pháp bảo luyện chế Cửu Cung Minh Kim, huyền khí có thể đề thăng lên một cấp bậc, đối kháng pháp khí, loại kim loại này có linh tính!”
Phúc Lão nhìn quả cầu kim loại trong tay Tần Ninh hồi lâu, lúc này cuối cùng cũng phản ứng.
Cửu Cung Kim Minh!
Loại bảo vật này, thật khó thấy.
Tần Ninh lại có thể tìm được.
“Một viên này, chắc… nặng hai lạng?”, Phúc Lão không chắc chắn nói: “Giá trị ít nhất bảy triệu linh thạch cấp trung!”
Lời này vừa nói ra, Lý Nhàn Ngư ngây ngẩn cả người.
Sự quý giá của thiên sâm Yêu Linh và nước thiên tuyền vô thường đã khiến hắn ta rung động.
Bây giờ không ngờ cái Cửu Cung Minh Kim này vậy mà còn quý giá hơn.
"Được rồi!"
Tần Ninh không nhiều lời, tiếp tục nói: "Thiên sâm Yêu Linh, nước thiên tuyền Vô Thường, Cửu Cung Minh Kim, ba món đồ này tổng cộng là một ngàn bốn trăm hai mươi vạn linh thạch".
"Làm giúp ta một tấm thẻ, ta cần mua một vài món đồ ở Vạn Thiên các các ngươi".
Ninh Húc nghe thấy vậy lập tức gật đầu, vội vàng rời đi đích thân đi làm.
Chuyện cho đến bây giờ thằng ngu cũng có thể nhìn ra được.
Tần Ninh có thể nói chính là khách quý.
Ba món đồ trị giá hơn một ngàn vạn lượng.
Nếu có quan hệ tốt với vị khách này thì tương lai, các chủ hắn ta đây cũng có thể thu được lợi từ việc bán ra những thứ đồ mà hắn ta mua được ở trong thành Thiên Giang.
Bây giờ, trong căn phòng.
Tần Ninh thản nhiên ngồi xuống.
Vạn Khuynh Tuyết và vị Phúc Lão kia trong mắt tràn ngập vẻ ngạc nhiên nhìn Tần Ninh.
"Không biết Tần công tử muốn mua cái gì".