Nhìn thấy dáng vẻ phải tra hỏi sự việc đến cùng của Đạo Thiên Hành, Tần Ninh mở miệng nói: "Đổi cơ thể khác mà thôi, xảy ra một số chuyện ngoài ý muốn không thể công thành viên mãn, chuyển kiếp trùng sinh".
"Thì ra là thế".
Tần Ninh nói rất đơn giản, chuyển kiếp trùng sinh.
Cho dù là cảnh giới Vương Giả gần như cũng là rất khó.
Không sửa chữa tu lại hồn phách, làm sao chuyển kiếp trùng sinh được?
Thế nhưng Đạo Thiên Hành lại chẳng hề kinh ngạc chút nào.
"Những vương giả ở đại lục Vạn Thiên kia đều cho rằng ngươi đã vũ hoá thành thánh, thật không ngờ, vậy mà ngươi lại tèo".
"Giỏi lắm giỏi lắm, lại có thể trở về một lần nữa, bây giờ cũng đã là linh cảnh Niết Bàn".
"Ta đã bảo rồi mà, ngươi một là tèo, hai là ẩn cư đi rồi, không thể phi thăng một cách gấp gáp thế được", Đạo Thiên Hành cười he he nói: "Cơ mà khả năng tèo gần như bằng không".
Tần Ninh liếc Đạo Thiên Hành một cái, từ tốn nói: "Ngươi đúng là vẫn như trước, ồn ào!"
"Khụ khụ..."
Đạo Thiên Hành ho khan một cái, không còn xoắn xuýt chuyện này nữa.