Khôi lỗi sư!
Thân phận như này chính là thiên tài trong thiên tài!
Lúc này Đại Vương giết đến, ngăn cản Hà Thâm.
Tần Ninh cười lạnh nói: "Nếu như hôm nay ngươi có thể đến gần ta thì coi như ta thua!"
"Tự tìm cái chết!"
Đông Phương Hoằng ở một bên khác cũng nổi giận.
Nhảy lên một cái, thân ảnh của Đông Phương Hoằng rơi xuống đất, một tiếng ầm ầm vang lên đập về phía Tần Ninh.
Nhưng đúng lúc này, thân ảnh của Tần Ninh lại lui về phía sau.
Phía trước lại có thân ảnh của một con rối hiện ra.
Nhị Vương!
Tần Ninh cười nhạo: "Ngươi cũng như thế!"
Đối mặt với Đông Phương Hoằng và Hà Thâm, Tần Ninh chẳng hề sợ hãi chút nào.
Hai đại cao thủ đỉnh cao linh cảnh Niết Bàn tầng thứ bảy bây giờ trực tiếp nhắm thẳng về phía Tần Ninh.
Nhưng đều bị hai con rối cản lại.
Hai con rối linh cảnh Niết Bàn tầng thứ bảy, Tần Ninh khiến tất cả mọi người phải mở to mắt.
Bây giờ Hà Thâm và Đông Phương Hoằng đang bị cuốn lấy.
Hai người giận không kìm được.
Bảo sao Tần Ninh lại phách lối đến thế, hoá ra là đã có chuẩn bị trước.
Giờ phút này, hai người vừa sợ vừa giận.
Tần Ninh nói năng hùng hồn như thế chẳng lẽ phía sau hắn còn có cao nhân?
Nhưng bây giờ không kiêng kị nhiều như thế được.
Hôm nay nếu như không giết Tần Ninh thì sau này ắt sẽ có hoạ lớn!
Hà Thâm quát lên: "Diệp Trấn Xuyên, Vũ Vô Đương, hai người các ngươi giết tên tiểu tử kia đi!"
Tứ Tượng môn cũng không phải chỉ có một mình ông ta là linh cảnh Niết Bàn tầng thứ bảy.
Hai người Diệp Trấn Xuyên và Vũ Vô Đương chính là phó môn chủ của Tứ Tượng môn, đều là linh cảnh Niết Bàn tầng thứ bảy, chỉ có một điều là yếu hơn ông ta một bậc mà thôi.
Bây giờ Đông Phương Hoằng cũng quát lên: "Đông Phương Đình, Đông Phương Kinh Phong, hai người cũng xông lên đi!"
Hai người này cũng đều là linh cảnh Niết Bàn tầng thứ bảy ở trong thế gia Đông Phương.
Lần này vì muốn khám phá cổ địa Tử Hiên các mà hai thế lực lớn có thể nói là đã điều động tinh nhuệ, nếu như Tử Hiên các mở ra hoàn toàn, nhận được cơ duyên to lớn thì tất cả đều đáng giá.
Bây giờ bốn người cùng nhau xông lên hướng thẳng về phía Tần Ninh.
"Tam Vương!"
"Tứ Vương!"
Tần Ninh vừa dứt lời lại có thêm hai thân ảnh nữa nhảy ra.
Bốn con rối!