Phong Thần Châu

Chương 2429: “Đương nhiên không sợ!”



 “Được!”  

 

Kim Hoa Đô lúc này cười tủm tỉm: “Đã lâu rồi chưa xuất hiện, có lẽ đến cả đồ tử đồ tôn của chúng ta còn quên chúng ta rồi ấy chứ”.  

 

Bốn người lúc này đều gật đầu.  

 

Vương Khiếu Không thấy vậy thì lòng cảm thấy đau buồn.  

 

“Tần Hải... Sư phụ có lỗi với ngươi...”  

 

Hiện tại Tần Hải rơi xuống lòng đất, không rõ sống chết.  

 

Ông ta làm sư phụ cũng không thể làm gì được.  

 

Mấy năm qua, Tần Hải như con trai của ông ta vậy, nỗ lực phát triển.  

 

Hiện tại...  

 

“Các ngươi đều đáng chết!”  

 

Vương Khiếu Không muốn rách cả mí mắt.  

 

Lúc thi triển Diệt Mệnh Sát Điển, ông ta biết mình nhất định sống không nổi.  

 

Thế nhưng dù là sắp chết, ông ta cũng phải kéo người chết cùng mình  

 

Oanh...  

 

Vương Khiếu Không lúc này tiếp tục tuôn ra.  

 

Mà đồng thời, Lục Sơn Triết lúc cười nói: “Các vị tiền bối cứ tiếp tục thăm dò di chỉ của Tử Hiên Các này nhé, vãn bối lần này chỉ đem Khương Như Yên trở về thôi”.  

 

“Còn Vương Khiếu Không... giao cho các vị tiền bối!”  

 

Lục Sơn Triết nói xong, vung tay lên.  

 

Rất nhiều đệ tử của thư viện Thái Hư đi theo Lục Sơn Triết rời khỏi.  

 

Khương Như Yên ở bên trong chuông vàng, giận dữ hét lên: “Lục Sơn Triết, cha ta sẽ giết ngươi!”  

 

“Giết ta?”  

 

Lục Sơn Triết giễu cợt nói: “Cô nghĩ vì sao mà chúng ta tốn nhiều sức thế?”  

 

“Đầu tiên, dù sao Vương Khiếu Không cũng là cảnh giới Sinh Tử tứ kiếp, hơn nữa còn là người cực kỳ ủng hộ Khương gia các người trong thư viện, giết chết ông ta trước để giải quyết phiền phức”.  

 

“Đồng thời cũng là quyết tâm để Lục gia chúng ta tìm sự hợp tác với các tông môn này”.  

 

“Thứ hai, chính là vì bắt cô!”  

 

“Muốn bắt cô khi ở trong thư viện Thái Hư thì quá khó khăn, nhưng ở bên ngoài lại đơn giản hơn rất nhiều”.  

 

Lục Sơn Triết cười lạnh: “Cô nghĩ lần này chỉ đơn giản là ra ngoài cọ xát à?”  

 

“Đừng ngu ngốc nữa, Khương Như Yên, Lục gia chúng ta đã có ước định với thế gia Bách Lý, ba tháng sau, thư viện sẽ lấy lý do là tỉ võ kén rể để triệu tập rất nhiều trưởng lão, đạo sư của thư viện Thái Hư ở bên ngoài quay về”.  

 

“Đến lúc đó, các anh tài tranh đấu lẫn nhau, làm tiền thưởng!”  

 

“Cuối cùng, ca ca Lục Hành của ta xuất thủ, đánh bại đệ nhất thiên kiêu của thế gia Bách Lý là Bách Lý Sưởng, đạt hạng nhất, trở thành thí sinh thích hợp nhất”.  

 

“Mà cha cô cũng sẽ tuyên bố đại ca ta trở thành viện trưởng của thư viện Thái Hư, ai dám không phục, giết không tha tại chỗ!”  

 

Lục Sơn Triết nói liên tục.  

 

Khương Như Yên càng nghe thì càng thấy lạnh lẽo trong lòng.  

 

Lục gia đã tính toán kỹ tất cả.  

 


Lục Sơn Triết cười nói: “Lục gia chúng ta cũng có con bài chưa lật”.  

 

“Khương Như Yên, bắt cô chỉ là vì để cha cô ngoan ngoãn một chút, chờ đại cục được định ra, cha cô cũng phải chết!”  

“Nếu cô còn muốn sống thì hãy làm đại tẩu của ta, nếu không thì... cô cũng phải chết!” 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.