“Cao hơn Thần Sứ chính là Địa hộ pháp cùng Thiên hộ pháp, mà sau đó chính là phó các chủ, mạnh nhất thì đương nhiên là các chủ chứ không ai khác”.
Uông Tồn Kiếm kính nể nói: “Nghe nói các chủ đại nhân chính là nhân vật vô địch cảnh giới Vương Giả, chỉ là đại lục Vạn Thiên có không hơn trăm vị cảnh giới Vương Giả”.
“Không biết các chủ rốt cuộc là vị nào!”
Nghe đến lời này, Độc Tu nhếch miệng cười nói: “Các chủ là ai thì hai chúng ta cũng không có tư cách biết”.
“Chớ nói các chủ, chỉ riêng mấy vị phó các chủ thôi là chúng ta cũng không tư cách biết rồi”.
“Có điều, lần trước ta may mắn được đi theo Thần Sứ Liễu Uyên yết kiến một vị hộ pháp đại nhân nên biết một ít tin tức”, Độc Tu lúc này thần bí nói.
“Nói mau!”
Độc Tu cười: “Còn nói ta vội vàng kích động, ngươi chẳng phải cũng thế sao?”
Uông Tồn Kiếm không nhiều lời.
Vớ vẩn, hai chuyện này có thể giống nhau sao?
Chuyện bí ẩn liên quan đến Thiên Đế các, dĩ nhiên là ông ta muốn biết.
Độc Tu tiếp tục nói: “Vị hộ pháp đại nhân đó đương nhiên là ta không có tư cách gặp mặt, đến cấp bậc hộ pháp cũng ít nhất là nhân vật bá chủ ở cảnh giới Vạn Nguyên, Quy Nhất hào hùng mới được”.