Ngay sau đó, mũi tên vỡ tan.
Thân thể Uông Tồn Kiếm xuất hiện một vết rách, làn da nứt nẻ, nhưng vẫn chưa đổ máu.
Dường như hoa văn đã mơ hồ xuất hiện, tăng cường phòng ngự cho Uông Tồn Kiếm.
Giờ phút này, bất kể ai cũng đều nhìn ra.
Đòn tấn công của Tần Ninh đã mãnh liệt hơn rất nhiều.
Nhưng phòng ngự của Uông Tồn Kiếm cũng được tăng cường không ít.
Hoa văn bao trùm bên ngoài cơ thể, sắc mặt Uông Tồn Kiếm lạnh lùng.
“Càng ngày ta càng cảm thấy kỳ lạ, rốt cuộc là cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp tại sao có thể làm được đến mức này”.
“Một khi đã như vậy thì thử đến đây tìm hiểu xem?”
Uông Tồn Kiếm nắm chặt hai tay.
Lúc này, hoa văn rời khỏi thân thể.
Hoá thành đao kiếm, được Uông Tồn Kiếm nắm trong tay.
Keng…
Ánh đao kiếm tản ra những vết nứt màu đen nồng đậm.
Từng đợt, từng đợt hoa văn bắn ra.
Tạo thành một đợt sóng không khí cường đại.
Giờ phút này, lực lượng toàn thân Tần Ninh chuyển động.
“Chém!”
Dứt lời, Uông Tồn Kiếm trực tiếp đánh tới.
Ầm…
Mặt đất rung chuyển, sóng không khí quét ngang mặt đất.