Đệ nhất thiên kiêu thư viện Thái Hư.
Lục Hành.
Cũng là cảnh giới Sinh Tử tam kiếp.
Chỉ là Bách Lý Sưởng đã bị đánh bại bởi Hải Khâm này, Lục Hành bây giờ sẽ còn ra sân sao?
“Tại hại Lục Hành tới lĩnh giáo”.
Một giọng nói lúc này vang lên.
Lục Hành đã ra sân rồi!
Lúc này, ánh mắt mọi người đều ngưng lại.
Lục Hành cuối cùng vẫn ra sân.
Tần Hải thấy Lục Hành lên, ánh mắt lóe sáng.
Lục Hành.
Đệ nhất thiên kiêu thư viện Thái Hư.
Con trai trưởng Lục gia.
Vô số hào quang, vô số vinh dự.
Vốn dĩ trong thư viện Thái Hư, vô số người so sánh Lục Hành và Khương Như Yên là ông trời tác hợp.
Hắn ta lần đầu thấy Khương Như Yên liền sinh lòng ái mộ.
Nhưng vẫn giấu diếm.
Cho đến lần trước, kề cận cái chết hắn ta mới mở miệng.
Mà không ngờ Khương Như Yên cũng có ý với hắn ta.
Nếu đã biết, vậy thì không thể buông tha.
Ngày hôm nay hắn ta đã đến rồi.
Mà Lục Hành…
Đáng chết!
Cho dù Lục gia muốn nắm trong tay thư viện Thái Hư, cũng không cần giết Vương Khiếu Không để tạo lập uy nghiêm cho mình.
Lúc này, Tần Hải nhìn về phía Lục Hành.
Sở dĩ Lục Hành chói lọi như vậy, bởi vì hắn là một võ giả tinh mệnh.
Con cưng của trời.
Nhưng vậy thì sao?
Đúng như tam đệ hôm nay nói.
Đáng chết giết liền!
Lúc này một luồng sát khí trong cơ thể Tần Hải đột nhiên tràn ngập ra.
“Tới đây!”
Một lời vừa dứt, Tần Hải trực tiếp xông đến.
Tên nhãi này giống như có oán niệm cực lớn đối với hắn?
Chỉ là Lục Hành bây giờ cũng không có thời gian lo lắng những thứ này.
Tần Hải đã đánh tới.