Thần Sứ Liễu Uyên đuổi theo Thạch Cảm Đương lập tức nổ ầm ầm.
Thạch Cảm Đương bị lực trùng kích mạnh mẽ đẩy lùi, khuôn mặt trắng bệch.
“Cốc Tân Nguyệt, cái đồ già...”
“Ngươi nói cái gì cơ?”
Một bóng dáng xinh đẹp mặc đồ trắng tung bay từ trên trời giáng xuống.
Ngũ quan tinh xảo kết hợp với nhau tạo ra một loại cảm giác an lòng.
Mà một khí tức độc đáo kia cũng lan tỏa ra tất cả mọi người ở đây.
Trong chớp nhoáng, ánh mắt của tất cả không khỏi tập trung vào nàng.
Một thân váy dài ôm lấy cơ thể xinh đẹp cao ráo, lộ ra đường cong làm người ta say mê.
Gương mặt tinh xảo hoàn mỹ mang theo sự lạnh nhạt nhưng lại không mất đi vẻ trang nhã nghiêm nghị.
Ngũ quan kết hợp với nhau làm cho người mê say, chỉ cần một đường nét cũng đã vô cùng hấp dẫn.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều có chút thất thần.
Đến cả Vạn Khuynh Tuyết cũng cảm giác được sự mặc cảm, tự ti.
Cô gái này như là tiên tử vậy, rung động lòng người.
“Cốc sư nương!”
Thạch Cảm Đương cười ha ha một tiếng: “Cốc sư nương thủ đoạn thông thiên, cái thế vô địch”.
“Thạch Cảm Đương, lần sau còn dám như thế nữa, ta cũng sẽ chờ người ta giết ngươi gần chết rồi mới xuất thủ”.
Cốc Tân Nguyệt lúc này hạ thân xuống, hừ một tiếng.
“Dạ vâng vâng!”
Thạch Cảm Đương lúc này run rẩy, không dám phản bác.
Cốc Tân Nguyệt từng bước đi tới trước mặt Tần Ninh.
Vươn tay ra nhẹ nhàng xoa vết rách trên người Tần Ninh.
“Đau không?”
“Chút ấy còn không làm ta đau được”.
“Cậy mạnh”, Cốc Tân Nguyệt tức giận trừng Tần Ninh, một cái liếc khiến người ta rung động.
Tần Ninh chỉ cười nhạt.
Lúc này, tất cả mọi người đều chết sững.
Đây là ai nữa?
Chuyện xảy ra hôm nay làm cho mọi người trong lúc nhất thời đều không hiểu được gì.
“Chuyện tiếp theo cứ giao cho ta đi!”
Cốc Tân Nguyệt nói với thanh âm điềm tĩnh, ngữ khí cũng dần dần trở nên lạnh lùng.
Quay người nhìn về phía Thần Sứ Nguyệt Hạc.
Giờ khắc này, ánh mắt Thần Sứ Nguyệt Hạc mang theo một tia hung hiểm.
Cảnh giới Âm Dương.
Thần Sứ Nguyệt Hạc nhìn Cốc Tân Nguyệt.
“Bắc Ninh các cũng muốn nhúng tay vào việc này?”
“Đừng có nói linh tinh nữa!”, Thạch Cảm Đương lúc này hừ nói: “Bắc Ninh các là một phần của Thanh Ninh các, Thiên Đế các các ngươi những năm gần đây bó tay bó chân, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì sao?”