Niết Bàn trùng sinh?
Đại lục Vạn Thiên chưa từng nghe qua cái này.
Võ giả cường đại, kẹp máu dừng tuổi thọ, phong cố bản thân, không để cho thọ nguyên trôi qua.
Nhưng chưa từng nghe qua có người chết đi sống lại.
Lý Nhàn Ngư mặt cũng đầy dấu hỏi.
Thạch Cảm Đương nhìn về phía Lý Nhàn Ngư cười hắc hắc: “Ngươi vừa vào sư môn, vậy sau này sẽ là tiểu sư đệ của ta”.
“Đợi sau này sư huynh ta từ từ nói cho ngươi”.
Thạch Cảm Đương giờ phút này trong lòng thầm thoải mái.
Quá đã!
Thêm một sư đệ.
Sau này hắn ta không phải nhỏ nhất nữa.
Tần Ninh nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, nói: “Ngươi là hậu duệ của Phong nhi, dĩ nhiên ta sẽ bênh vực ngươi”.
“Trước đó cũng không nói cho ngươi nguyên do trong đó, bây giờ ngươi cũng coi là hiểu rồi”.
Lời nói vừa dứt, Tần Ninh cũng không giải thích nhiều.
Cái tên miệng rộng Thạch Cảm Đương này sẽ nói hết tất cả với Lý Nhàn Ngư.
Còn về Giang Bạch…
Nhắc tới U Vương, Giang Bạch hẳn sẽ biết.
Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía Dương Tử Hiên, nói: “Có lời gì cứ nói!”
“Dạ!”
Dương Tử Hiên cung kính nói: “Năm đó sư công rời đi, phụ thân ta ở đại lục Thương Lan thành lập Thanh Ninh các, hơn nữa từ cảnh giới Thiên Nhân đến cảnh giới Vương Giả, người ta gọi là Vân Vương”.
“Mới đầu bởi vì uy danh vang dội của sư công người, những Vương Giả có uy tín cũng không dám có hành động gì với phụ thân”.
“Dần dần phụ thân dốc sức xây dưng cơ nghiệp của Thanh Ninh các, trở thành một trong những bá chủ của Thương Lan”.
“Mà cùng với sự lớn mạnh của Thanh Ninh các, các phe cảm thấy được áp lực, vì vậy dưới sự điều khiển của Thiên Đế các đã thi triển áp lực với Thanh Ninh các.
Thiên Đế các?
Lại là Thiên Đế các.
Dương Tử Hiên tiếp tục nói: “Chỉ là phụ thân khi đó dựa vào chút đồ sư công người để lại, không ai là đối thủ, từ đó đại lục Thương Lan một phân thành năm, Thanh Ninh các đóng địa vị bá chủ ở Trung Lan.
“Cách mấy vạn năm, vùng đất Ngũ Lan đã định cục, hơn nữa các phe phát triển, có thịnh có suy”.
Tần Ninh gật đầu.
Thư viện Thái Hư, Vô Cấu Kiếm phải, thế gia Bách Lý, tổ tiên đều là Thiên Nhân.
Nhưng bây giờ cảnh giới Sinh Tử là đỉnh cao.
Đừng nói Thiên Nhân, ngay cả bá chủ một phe của cảnh giới Vạn Nguyên cũng không có.
Rõ ràng cho thấy suy bại.
“Nhưng tin tức sư công người quay về, bây giờ chỉ mình ta biết”.
Dương Tử Hiên biết có chừng mực.