"Chạy được sao?"
Tần Ninh giờ phút này mở miệng, một tay vung ra một chưởng, trực tiếp chụp lấy.
Oanh!!!
Trong nháy mắt, mấy chục đường gió lốc từ chưởng ấn của Tần Ninh xông ra bên ngoài phong nhãn, tấn công Hình Thiên Phạt!
Bây giờ Hình Thiên Phạt nhìn lại, tam hồn thất khiếu lập tức thoát ly khỏi thể xác.
Tên nhãi này thế mà còn có thể điều khiển gió lốc bay ra ngoài đuổi theo ông ta!
Kỳ dị!
Những cơn gió lốc này chính là thiên địa tạo thành, Tần Ninh có thể điều khiển vốn là điều không thể tưởng tượng nổi.
Hiện tại...
"A..."
Gió lốc còn chưa truy kích đến thì Hình Thiên Phạt đã ngửa mặt lên trời thét dài.
Không phải đau nhức!
Là tức!
Tức hổn hển!
Tần Ninh là ma đầu!
Là ma đầu khắc tinh của Thiên Đế các!
Vốn cho rằng ở đây không thể nào đụng phải Tần Ninh, nhưng cứ lần này tới lần khác lại gặp Tần Ninh!
Đúng là khiến người ta muốn phát điên lên!
Giờ phút này, cơn gió lốc kia mãi mà cũng không thể tới gần Hình Thiên Phạt.
Hình Thiên Phạt thoáng thở phào.
Tần Ninh cũng không phải vạn năng!
"Tần Ninh!"
Giọng nói tức giận của Hình Thiên Phạt vang lên từ trong bầy gió lốc.
"Cái nhục ngày hôm nay, Hình Thiên Phạt ta ghi nhớ!"
"Sau này ta sẽ nghiền nát ngươi, cho ngươi chết tươi!"
"Thiên Đế các ta chắc chắn sẽ giết ngươi!"
Ba câu nói phiêu đãng mà tới.
Nghe đến lời này, Tần Ninh nhíu mày.
"Ngươi thật sự tưởng là ta không giết được ngươi sao?"
Nói xong, Tần Ninh sắc mặt trắng nhợt, phun ra một ngụm máu tươi.
Thế nhưng mấy chục đợt Liệt Phong Trận ở sau lưng hắn đã hóa thành một nắm đấm khổng lồ xông ra ngoài phong nhãn.
Nắm đấm khổng lồ vừa xông ra, một ánh sáng chợt lóe lên giữa lúc gió lốc quần quật.
Trong chốc lát, hàng trăm hàng ngàn luồng gió lốc bị dẫn dắt, trực tiếp oanh kích đuổi theo Hình Thiên Phạt.
"A..."
Giờ khắc này, cảm nhận được khí tức tán loạn của Hình Thiên Phạt, Tổ Định cùng Lâm Ngữ Thành đều tỏ vẻ cổ quái.
Hình Thiên Phạt chết... Có chút oan ức!