Sau cảnh giới Âm Dương chính là cảnh giới Vạn Nguyên.
Cảnh giới Vạn Nguyên chia thành bốn phần, Nhân Nguyên, Địa Nguyên, Thiên Nguyên, Thánh Nguyên.
Mà võ giả đạt đến cảnh giới Vạn Nguyên, khí thế có thể nuốt cả sông núi, chấn động nhật nguyệt.
Được xưng là chúa tể một phương.
Người ở cảnh giới Vạn Nguyên chỉ cần dùng khí thế thôi là các võ giả cảnh giới Sinh Tử đã không có khả năng chịu đựng được rồi.
“Ngươi là ai?”, Tần Ninh không mặn không nhạt nói.
“Tại hạ là Đường chủ Hồng Hạ của Chấp Pháp đường, Thanh Ninh các!”
Giọng nói của Hồng Hạ vang lên cuồn cuộn như sấm, truyền khắp bốn phía.
“Hôm nay mặc kệ ai đúng ai sai, cứ bắt hết người gây chuyện lại, chờ đợi phán xét!”, Hồng Hạ trực tiếp quát.
“Khó mà làm được!”
Giọng nói của Tần Ninh lại vang lên lần nữa.
“Chuyện hôm nay, ta phải kết thúc mới được”.
“Ta phải giết tên Thủy Thuận Anh này, người nào cản trở cũng vô dụng!”
Vào lúc này, Tần Ninh vẫn vô cùng bá đạo phách lối, không hề nhượng bộ.
Thấy cảnh này, trong lòng mấy người Lý Nhàn Ngư âm thầm kinh ngạc.
Việc này không giống với kế hoạch.
Trước đó Tần Ninh đã nói dụ người của Thanh Ninh các tới, để bọn họ chú ý đến sự khác thường của đám người Thủy Thuận Anh, sớm có sự đề phòng là được rồi.
Bây giờ…
Bây giờ ai còn quan tâm đến đám người Thủy Thuận Anh nữa.
Tất cả đều nhắm vào Tần Ninh rồi mà?
Nếu cứ làm ầm lên như thế, chỉ sợ tất cả mọi người đều không để ý đến Thủy Thuận Anh nữa, mà chuyển hết sang Tần Ninh.
Tần Ninh đang suy nghĩ gì?
Bốn người Thạch Cảm Đương và Lý Nhàn Ngư, Cốc Tân Nguyệt, Giang Bạch quay sang nhìn nhau.
Ta không biết.
Ta cũng không dám hỏi!
Đây chính là kế hoạch mà Tần Ninh lập ra, bây giờ hắn lại hoàn toàn không dựa theo kế hoạch.
Bây giờ ai có thể cản hắn được?
Mà giữa không trung, Hồng Hạ nghe thấy vậy thì sắc mặt trở nên âm trầm.