Lời Tần Ninh vừa nói, đám người xung quanh ồn ào cười to.
Ngược lại là khinh thường Tần Ninh.
Chín vị thiên kiêu liên thủ, còn không thể mở.
Tần Ninh có thể?
Mở cửa này ra, nhìn cũng không phải thực lực, mà là thiên phú.
Số Âm Khư chính là hiện ra thiên phú.
Lời này của Tần Ninh không tránh khỏi nâng bản thân lên cao quá rồi!
Lúc này ánh mắt Huyền Tử Thành chợt lóe, nhìn Tần Ninh cười nói: “Nếu Tần công tử cho là mình có thể mở ra”.
“Vậy… nếu không mở được thì sao?”
Nghe đến lời này, trong lòng Tần Ninh cười nhạt.
Tiểu tử, làm cái gì mà phải để bản thân tìm lấy bực bội thế?
Lúc này Tần Ninh giống như suy tư, tùy tiện nói: “Như vậy đi, nếu như ta làm bậy, không mở ra được cửa này, Tây Ninh các rút lui khỏi lần thăm dò Thiên Nhân đạo tràng này”.
“Sau lưng các phe các ngươi đều có Thiên Nhân chống đỡ, ta nghĩ mấy vị Thiên Nhân đến cưỡng ép phá vỡ nơi đây cũng không thành vấn đề”.
“Tây Ninh các rút lui, đối với các ngươi mà nói, thiếu một đối thủ là chuyện vô cùng tốt!”
Lời này vừa nói ra, ánh mắt Huyền Tử Thành lóe sáng.